Dù gì  nữa, chỉ cần  hét lên một tiếng, cái danh tiếng mà họ khổ công xây dựng suốt bao năm qua sẽ tan thành mây khói.
 
Mà với lòng sĩ diện của họ, chuyện như  tuyệt đối  thể xảy .
 
Còn …
 
Tạm thời chỉ cần dùng chuyện  để ép họ bớt gây rắc rối cho  là đủ.
 
Mục tiêu lớn nhất của  bây giờ là kỳ thi đại học.
 
Đợi  khi thi xong,  sẽ từ từ tính sổ với từng  một.
 
Tối hôm đó,  bữa cơm, Lý Tú Phân  sang “dằn mặt” .
 
“Lý Mai, chị  cho em ! Công việc đó là chị   thím tiếp nhận , đừng  mà mơ phá hoại gì hết!”
 
Y hệt như kiếp .
 
  ,  sẽ  như  , sợ hãi giải thích, nỗ lực lấy lòng, chỉ mong họ tin rằng    ý tranh giành gì cả.
 
 chẳng buồn  cô , lôi sách , cúi đầu bắt đầu tự học.
 
Lý Tú Phân khó chịu vì  phớt lờ, giọng gắt lên:
 
“Lý Mai! Em   thấy chị  gì  hả?!”
 
  quá chán ngán, mặt lạnh hẳn xuống.
 
“Lý Tú Phân,    cô. Thứ thuộc về  khác,   thèm.”
 
Câu  khiến mặt cô  tái  trong chớp mắt.
 
“Em…!”
 
  như chợt nghĩ  điều gì đó, cô  dần dần bình tĩnh , còn lên giọng vênh váo:
 
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Cái đó   của  khác, là thím cho chị thì đương nhiên là của chị.”
 
“Công việc  là hàng top ở thành phố đó, mỗi tháng lương tận ba mươi lăm đồng!”
 
“Còn   thèm! Toàn cứng mồm!  em   cũng đừng hòng lấy !”
 
Nghe tới đây,  thật sự  nhịn , suýt bật .
 
Ba mươi lăm đồng một tháng, ở hiện tại đúng là  nhỏ—
 
 chẳng thể nào so  với giá trị của một sinh viên đại học  .
 
Nếu cô  từng  một chút thiện ý với ,  sẵn sàng âm thầm chỉ dẫn đôi chút.
 
 giờ thì…
 
 lạnh nhạt :
 
“Vậy thì giữ chặt lấy công việc của cô , ôm nó cả đời, đừng buông.”
 
“  nhất đừng chọc  .  sống  yên… thì cô cũng đừng mong  yên .”
 
Lý Tú Phân  hài lòng với thái độ của , nhưng cũng chẳng cãi   gì.
 
Cuối cùng chỉ ném cho  một ánh  khinh khỉnh:
 
“Xì,  vẻ!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-1976-toi-nhat-dinh-phai-thay-doi-so-phan/chuong-3.html.]
“Công việc  là của chị, chị sẽ  đến lúc nghỉ hưu  để  cho con chị.”
 
“Vĩnh viễn cũng  tới lượt em !”
 
Nói xong, cô  ưỡn n.g.ự.c đầy kiêu ngạo,   bước  phòng khách.
 
  buồn để tâm đến cái trò lố bịch của cô , nhanh chóng lấy  bình tĩnh, vùi đầu  học.
 
Kiếp , lúc   lên trấn, chịu ảnh hưởng từ bà ngoại, cũng từng  khao khát  tiếp tục học hành.
 
 ba    thẳng tay ném hết sách vở của  .
 
  phản kháng, nhưng vì yếu đuối và   họ công nhận, cuối cùng chỉ  nuốt nước mắt  trong, cố gắng  đủ  cách để lấy lòng họ.
 
Ngay cả khi họ  với  ngoài rằng  là con của họ hàng xa, đến nương nhờ,  cũng cam chịu.
 
Thế nhưng, sự nhún nhường của   chỉ khiến họ  đằng chân lân đằng đầu.
 
Chỉ vì một câu của Lý Tú Phân:
 
“Lý Mai ở nhà  chật chội,  chẳng  công ăn việc  đàng hoàng,  là gả sớm cho .”
 
Thế là  đúng ngày thi đại học, họ lấy bốn trăm tệ tiền sính lễ, “bán”  cho nhà họ Vương ở trấn bên—
 
Gả cho một tên ngốc.
 
Đời , sẽ  ai ngăn cản  quyết định của  nữa.
 
  thi đại học.
 
   đổi  phận của chính !
 
…
 
Lại một  nữa  đến tiệm thu mua ve chai ở gần trấn.
 
Chủ tiệm là dì Lan – một  phụ nữ dịu dàng và điềm đạm.
 
Bản  dì học thức uyên thâm, chồng dì cũng từng là  trí thức, xuất  từ một gia đình quyền quý.
 
 sinh  gặp thời, dòng họ  đàn áp, chồng dì cũng  đưa , đến nay bặt vô âm tín.
 
Để mưu sinh, dì đành hiến tặng tài sản tổ tiên để đổi lấy sự yên ,  sống dựa  một tiệm ve chai nhỏ .
 
Ở thời đại , phần lớn   đều xem sách như giấy vụn, bán theo ký.
 
Đó là con đường duy nhất giúp   thể tiếp cận  thêm nhiều sách hơn.
 
Suốt một tuần liền, ngày nào  cũng sang giúp dì Lan  việc, tranh thủ lúc rảnh, dè dặt xin mượn vài cuốn để .
 
Ban đầu, dì lạnh nhạt đuổi  .
 
Rồi từ từ mềm lòng, bảo   xong thì   ngay.
 
Sau cùng, dì thậm chí còn sắp xếp  chỗ sách   đem bán, phân loại gọn gàng, gặp chỗ nào   hiểu thì kiên nhẫn giảng giải từng chút một.
 
Dì  chuyện dễ hiểu, rõ ràng, khiến  tiến bộ  nhanh.
 
Hỏi  mới , dì từng là sinh viên đại học, dì còn từng dạy học ở trường cấp ba một thời gian.
 
Kiếp   cũng từng gặp dì, nhưng vì ba  ngăn cản,   bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời .
 
Cứ như , ngày qua ngày bận rộn trôi qua.
 
Đến cuối tháng,  ngờ dì Lan còn dúi cho  mười đồng.