Mặt ba  tái mét, nhưng đành nhẫn nhịn, kéo Lý Tú Phân bỏ  trong tức tối.
 
 cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
 
Chỉ cần vượt qua kỳ thi đại học—
 
 sẽ từ từ, từng chút một, khiến bọn họ  trả giá!
 
Một tháng , kỳ thi đại học chính thức bắt đầu như dự kiến.
 
May mắn là điểm thi ngay tại thị trấn, đỡ tốn tiền  .
 
Dù , dì Lan vẫn vô cùng nghiêm túc, tự tay đưa  đến tận cổng trường thi.
 
Dì nhét  tay  hai cái bánh nướng và hai quả trứng gà.
 
“Hai quả trứng! Hai cái bánh! Mau ăn ! Ăn xong   thi đạt 100 điểm cho dì.”
 
 cũng  khách sáo, nhận lấy ngay.
 
“Cảm ơn dì Lan!”
 
Tới giờ  phòng,  vẫy tay chào dì,  hòa  dòng  tiến  điểm thi.
 
Kỳ thi đại học năm nay thật sự là  từng  tiền lệ.
 
Nam nữ già trẻ, nông dân công nhân, thanh niên trí thức…
 
Ai cũng chen   thi.
 
Mà … chỉ là một trong  hàng triệu  đó.
 
 nhớ báo từng đưa tin:
 
Kỳ thi   tới 5,7 triệu thí sinh dự thi, nhưng chỉ   278 nghìn  trúng tuyển.
 
Và ,  là một trong  278 nghìn  đó.
 
Kỳ thi gồm năm môn.
 
Trong đó ngoại ngữ là môn tự chọn,  bắt buộc.
 
Kiếp  và cả kiếp ,  đều   cơ hội học ngoại ngữ, nên quyết định bỏ môn đó.
 
Tập trung  lực  bốn môn còn .
 
Trong phòng thi,  còn gặp một bé gái chỉ tầm mười một, mười hai tuổi.
 
Cô bé run rẩy, mặt đầy mồ hôi, một chữ cũng   , chỉ trông mong  , mong  giúp.
 
 siết chặt cây bút trong tay.
 
 cuối cùng,  vẫn chỉ chăm chăm  bài của . Không giúp.
 
Thời khắc , ai cũng   đổi  phận.
 
Mà trong cuộc đua , thứ duy nhất  thể dựa —là chính .
 
Ba ngày thi trôi qua  nhanh.
 
Sau khi  xong môn cuối cùng,  bước  khỏi điểm thi thì thấy dì Lan vẫn đang chờ  ở cổng.
 
 lập tức chạy tới:
 
“Dì Lan!”
 
Dì  rạng rỡ, ôm   lòng.
 
“Thi thế nào ?”
 
“Tạm … chắc là  ạ!”
 
Dì dịu dàng vỗ vai , giọng ấm áp:
 
“Không  nản! Nếu năm nay  đậu thì sang năm  thi !”
 
 mỉm , ấm lòng vô cùng.    thêm gì.
 
Bởi   rõ—năm nay nhất định  đậu.
 
Tuy kỳ thi  tổ chức gấp gáp, nhưng ưu điểm là đề thi  quá khó.
 
Và quan trọng nhất: năm nay  thu học phí.
 
  nắm lấy cơ hội .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-1976-toi-nhat-dinh-phai-thay-doi-so-phan/chuong-7.html.]
  thể, và cũng  , tiếp tục sống trong cái nhà đó nữa.
 
Thời gian chờ thông báo trúng tuyển dài đằng đẵng.
 
 ở hẳn nhà dì Lan, tiếp tục giúp việc ở tiệm ve chai,  hề  về nhà.
 
Bên nhà cũng chẳng ai tới tìm , càng  hỏi han thi cử  .
 
Với họ,  vốn dĩ chẳng  chút hy vọng nào.
 
Trong mắt họ,  chỉ là một “đứa con hoang từ quê lên,   điều” mà thôi.
 
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Thời gian chờ kết quả thật sự  căng thẳng, nhưng  vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
 
Cho đến khi  đưa thư đến, trao cho  một phong thư, tên  nhận chính là .
 
Sự hồi hộp đè nén bấy lâu trong lòng lập tức bùng lên.
 
 hít một  thật sâu, trấn tĩnh ,  mới mở thư .
 
 như dự đoán — đó là thư thông báo  qua vòng sơ tuyển.
 
Không chút do dự,  ôm chặt tờ giấy, chạy một mạch đến chỗ dì Lan.
 
“Dì Lan! Con đậu !”
 
“Thật đấy!”
 
Dì Lan xúc động nhận lấy tờ giấy báo,  trái  , mắt sáng rỡ.
 
“Ơ    điểm thi nhỉ?”
 
Người đưa thư  cạnh giải thích:
 
“Kỳ thi năm nay  công bố điểm. Chỉ gửi giấy thông báo qua vòng đầu. Sau đó mới  hồ sơ chọn trường.”
 
Dì Lan cau mày:
 
“Không  điểm mà chọn trường kiểu gì  chứ!”
 
 mỉm :
 
“Không   ạ, con   trường   !”
 
Dì Lan tò mò:
 
“Trường nào thế? Ở trong thành phố  ? Mà thôi, trường nào cũng , chỉ cần con đậu đại học là  !”
 
 nghịch ngợm nghiêng đầu:
 
“Con   ! Đợi đến khi con chính thức đậu, con sẽ để dì vui bất ngờ luôn!”
 
Dì Lan , vỗ nhẹ  đầu :
 
“Được , dì chờ đấy nhé!”
 
Trường  nhất tất nhiên là Thanh Hoa, Bắc Đại.
 
 cả hai đều ở Bắc Kinh.
 
Còn … mục tiêu kế tiếp là kinh doanh.
 
Nên  chọn thành phố quốc tế sầm uất nhất — Thượng Hải.
 
Chỉ cần bước  những năm 90, đó sẽ là thời cơ lớn của !
 
 điền nguyện vọng đúng như kế hoạch.
 
Và tin  thi đậu đại học nhanh chóng lan khắp thị trấn.
 
Ba   hiếm khi chủ động,  mà cũng đích  tìm đến tiệm ve chai của dì Lan.
 
Cả hai  niềm nở  , nhưng ánh mắt thì đầy tính toán.
 
“Lý Mai, về nhà với ba  .”
 
“Ba  chuẩn  sẵn cả bàn tiệc , về ăn mừng cùng  nào!”
 
Dì Lan khẽ kéo tay  ,  mỉm , vỗ vỗ tay dì, ghé tai  nhỏ vài câu.
 
Rồi mới theo họ trở về nhà.
 
Vừa bước  cửa,   thấy Lý Tú Phân đang  ngay bàn ăn.
 
Nhìn lướt qua mâm cơm — đúng là  thịt cá ê hề…
 
  là đồ ăn thừa nguội ngắt.