Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Về Năm Mười Bảy Tuổi - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-06-10 14:48:38
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Trần Khoát về đến ký túc xá, mấy người bạn cùng phòng đang tụ tập xem Phí Thế Kiệt chơi PSP, cãi cọ ồn ào chẳng khác nào cái chợ cả.

 

Tâm trạng anh cũng không bị ảnh hưởng. Chơi bóng xong người ra nhiều mồ hôi, việc đầu tiên anh làm là mở tủ quần áo ra, lấy bộ đồ sạch để đi tắm. Phí Thế Kiệt liếc mắt nhìn thấy anh, vừa hay ván này cậu ấy chơi không tốt, bèn tiện tay ném PSP cho cậu bạn bên cạnh, lập tức lao ra ban công.

 

“Sao lại đi chơi bóng nữa thế?” Phí Thế Kiệt vừa đi vừa dò xét nhìn anh. “Còn nữa, chẳng phải cậu đã nói là sẽ lên lớp học sao?”

 

Sau khi ăn tối xong, cậu ấy rủ Trần Khoát chơi game nhưng bị từ chối.

 

Cậu ấy hỏi, buổi tối thứ bảy tốt đẹp như vậy mà không chơi game thì còn có thể làm gì chứ?

 

Trần Khoát thản nhiên trả lời cậu ấy: “Lên lớp học từ vựng tiếng Anh, tiện thể xem thêm mấy trang báo tiếng Anh luôn.”

 

Lúc đó, nghe xong câu trả lời này, Phí Thế Kiệt như muốn nổ tung hết cả não, chỉ có thể đường ai nấy đi với anh ngay trước khu giảng đường. Cậu ấy trở về ký túc xá, còn Trần Khoát thì lên lớp nghe người nước ngoài “tờ tờ bờ bờ”.

 

“Đột nhiên muốn đi chơi bóng thôi.” Trần Khoát cầm khăn tắm treo trên giá. “Tờ bài tập tiếng Anh cậu vẫn chưa làm xong, tôi viết giúp cậu rồi, chỉ chừa lại phần viết luận thôi.”

 

Thực ra anh không ở trong lớp học lâu lắm.

 

Khó mà tập trung tinh thần vào ngòi bút hay trang sách được. Thật sự không biết phải làm gì, anh lấy đại một tờ bài tập trong giá sách của lão Phì làm cho xong. Nhưng làm xong cũng mới chỉ hơn nửa tiếng trôi qua, mà vẫn không thấy Chương Vận Nghi vào lớp. Anh nghĩ, chắc là cô đã trở về ký túc xá rồi.

 

Anh bỗng dưng cảm thấy mất hứng thú. Anh cầm quả bóng dưới ghế lên, rời khỏi lớp học, đi ra sân bóng rổ. Ban đầu thì chơi với mấy người lạ không quen biết gặp được ở sân bóng, sau đó thì bọn họ lần lượt về hết.

 

Phí Thế Kiệt bị niềm vui bất ngờ này đập thẳng vào mặt, nhưng rất nhanh sau đó, cậu ấy đã lập tức cảnh giác hỏi: “Tốt như vậy á? Có âm mưu gì đấy? Muốn mượn tiền hả?”

 

Trần Khoát liếc mắt lườm cậu ấy một cái, không thèm chấp.

 

“Suýt nữa thì đã bị cậu lừa rồi.” Phí Thế Kiệt thò tay ra ngoài ban công cảm nhận nhiệt độ không khí, “Cứ để cậu bị cảm thêm lần nữa là ngoan ngay thôi.”

 

“Không đâu.”

 

Cô Triệu làm việc hiệu quả, mấy hôm trước nhà trường đã cử người tới kiểm tra máy nước nóng rồi. Về sau có trục trặc nữa hay không thì chưa biết, nhưng ít nhất thì mấy ngày này nước nóng vẫn ổn định đầy đủ.

 

Trần Khoát vào nhà vệ sinh, chợt nhớ lại nguyên nhân bị cảm. Có lẽ là tâm trạng hôm nay cũng khá tốt, nên hiếm hoi lắm anh mới gập ngón tay lại, đưa tay gõ cửa, ho nhẹ một tiếng, khiến mấy người bạn cùng phòng đều nhìn sang, anh mới thản nhiên hỏi: “Ai dùng dầu gội của tôi rồi?”

 

Chỉ có thể nói rằng, nếu mà khám xét dấu vân tay thì cả sáu người bọn họ đều không thể thoát được.

 

Ký túc xá nam là như vậy, của cậu cũng là của tôi, gội đầu thì chai nào gần nhất là cứ dùng luôn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-muoi-bay-tuoi/chuong-52.html.]

Mà Trần Khoát lại thuộc dạng chăm gội đầu nhất phòng, bởi vì chỉ cần có thời gian là anh sẽ đi chơi bóng. Dầu gội của anh luôn đặt bên ngoài, thế nên chưa đầy hai tháng sống chung, một chai lớn đã sắp cạn sạch.

 

“Anh Khoát, cậu...”

 

“Tôi tự đầu thú để được giảm án! Tôi còn muốn tố cáo Chu Thông dùng sữa tắm của anh Khoát nữa!”

 

“Ha, còn dám tố cáo tôi nữa à? Mở to mắt chó của cậu ra mà nhìn xem, hộp khăn giấy trên bàn cậu còn không phải là của anh Khoát chắc?”

 

“Anh Khoát thương tôi không được hả? Anh Khoát cưng tôi, cậu khó chịu à?”

 

“Buồn nôn.”

 

Trần Khoát đã không còn kiên nhẫn nghe bọn họ như đám trẻ con tố qua bóc lại nữa, đóng cửa lại tắm rửa. Dòng nước ấm cuốn trôi mồ hôi, cả người cũng trở nên nhẹ nhõm hơn, như thể đã quay về trạng thái trong lòng không có suy nghĩ gì như trước kia vậy.

TBC

 

Phí Thế Kiệt tựa vào tường ban công, xoa cằm suy nghĩ. Sao hôm nay thằng nhóc này lại có vẻ phơi phới thế nhỉ? Chẳng lẽ là tại chơi bóng sướng quá sao?

 

...

 

Sau khi trở về ký túc xá, Chương Vận Nghi cũng không vội đi tắm. Cô lo ngày mai thức dậy sẽ bị đau nhức cơ bắp, nên chẳng cần Trần Khoát nhắc, cô đã chủ động làm vài động tác giãn cơ đơn giản. Đới Giai vừa từ bên ngoài vào, thấy vậy còn tưởng là cô đang tập thể dục giữa giờ. Những người bạn cùng phòng khác thì ai nấy đều bận rộn việc riêng — đúng vậy, sau từng ấy chuyện đã trải qua, bất kể Chương Vận Nghi có làm gì, thì họ cũng không cảm thấy ngạc nhiên nữa.

 

Xuất phát từ quan tâm nên Đới Giai vẫn tiện miệng hỏi một câu: “Cậu đang làm gì vậy?”

 

“Giãn cơ...” Chương Vận Nghi nhe răng trợn mắt, “Lúc về ký túc xá, tớ có chơi bóng rổ một chút. Nhân tiện chia sẻ với mọi người một kiến thức thú vị nè: Trước và sau khi vận động đều phải giãn cơ nhé!”

 

“Bóng rổ??”

 

Vừa nói lời này xong, mấy người bạn cùng phòng đều đồng loạt quay sang nhìn cô.

 

“Lúc trở về tớ có gặp lớp trưởng đang chơi bóng nên mượn bóng thử ném vài cú.” Chương Vận Nghi cảm thấy tiếc nuối không thôi, “Tiếc là không quay lại được, nếu không thì chắc chắn các cậu sẽ bị tớ mê hoặc đấy. Tớ thấy mình có năng khiếu lắm, lớp trưởng cũng đóng dấu chứng nhận luôn rồi.”

 

Chu An Kỳ đánh giá dáng người mảnh mai của cô, cũng cảm thấy có chút tò mò, lập tức thoăn thoắt nhảy từ giường trên xuống, đưa tay bóp thử cánh tay Chương Vận Nghi, rồi trợn mắt khinh bỉ: “Lớp trưởng cũng dám nói ghê ha.”

 

“Công nhận, lớp trưởng đúng là mê bóng rổ thật đấy.” Đới Giai cảm thán một câu, sau đó nhìn Chương Vận Nghi đang cười đùa với Chu An Kỳ, đột nhiên rơi vào trầm tư.

 

Khoảng một tiếng trước, Mễ Hinh có qua đây tán gẫu vài chuyện linh tinh, sau đó len lén hỏi cô ấy xem Trần Khoát có thân thiết hay gần gũi với bạn nữ nào không. Không hiểu sao, người đầu tiên xuất hiện trong đầu cô ấy lại là Chương Vận Nghi.

 

Nhưng nghĩ kỹ lại, cô ấy lại cảm thấy mình thật là kỳ lạ. Bởi vì rõ ràng đó chỉ là quan hệ bạn học rất bình thường.

 

Loading...