Trọng Sinh Về Năm Mười Hai Tuổi - Chương 58
Cập nhật lúc: 2024-11-25 14:09:44
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Qua hôm nhà họ Diêu liền kêu bà mai tới, trả lễ vật đính hôn cho nhà họ Vương, phí tổn mua quần áo và những vật dụng cần thiết khác khi đính hôn cũng trả cho họ.
Lúc khác đến hỏi nguyên nhân từ hôn, nhà họ Diêu cũng chỉ hai nhà hợp. Sau đó ít lâu mai gặp Trương Hồng Cúc, khỏi tiếc nuối cho bà , Vương Lâm Siêu trở về cãi ầm ĩ với nhà, trong cơn giận dữ, xách hành lý miền Nam việc.
Vương Lâm Siêu rời nhà xuôi Nam, nhưng cũng vì thế mà mở cho một con đường, bắt đầu một phần sự nghiệp của bản , dĩ nhiên đây đều là chuyện .
Trừ việc bỏ một khoản tiền, cuộc sống của nhà họ Diêu cũng chịu quá nhiều ảnh hưởng, dường như Diêu Tiểu Cải quên chuyện nhanh chóng, cô là một cô gái thích tự khó , khi từ hôn, Diêu Tiểu Cải liền xem mắt nữa, đến xem mắt là phiền, cũng gấp gáp tìm đối tượng, ngược càng trầm tĩnh hơn. Cô chủ động với Diêu Tam Tam rằng, cô đến trang trải thủy sản cách đó mấy chục dặm để công.
“Chị nghĩ kĩ , em cũng sắp nghiệp cấp hai. Nếu em thi đậu trường cấp ba, chị sẽ kiếm tiền cho em học lên, còn lên Đại học nữa. Nếu em đậu, thì về nhà nuôi cá trê, chị học kĩ thuật của cho , trở về nuôi với em”.
Giây phút đó, Diêu Tam Tam thiếu chút nữa rơi nước mắt, nhưng cô cố gắng nhịn , : “Chị ba, chị thương em như , mai mốt em kiếm nhiều tiền, sẽ mua cho chị một căn nhà lầu thật lớn”.
“Chị cần nhà lầu gì”. Diêu Tiểu Cải bĩu môi , “Nếu em thật sự khả năng để mua, thì mua cho chị một trang trại , chị nuôi một vạn con ngỗng, một vạn con gà, nuôi một vạn con dê nữa”. Cô đầu, về phía Diêu Tiểu Đông: “Chị hai, em , chị chăm sóc dê của em cho nha, chị cho nó ăn giùm em, con dê nhỏ nhất đó, lúc b.ú sữa chen mấy con , chị giành giúp nó nha”.
“Biết , nếu yên lòng thì em đừng nữa”. Diêu Tiểu Đông cố ý cô, “Mấy con dê của em, bình thường chị cũng giúp em cho ăn ít nha”.
Diêu Tiểu Cải đến trang trại nuôi thủy sản việc, là kế hoạch từ khi từ hôn, Diêu Tam Tam tính toán kĩ lưỡng, để cô học kĩ thuật sinh sản cá bột. Trang trại thủy sản cô đến vòng qua đập nước, ven sông Đại Hà về phía tây, chủ yếu là ấp và kinh doanh cá bột.
Kỹ thuật ấp trứng cá bột cũng mấy phức tạp, chỉ cần tỉ mỉ và kinh nghiệm, mặc dù Diêu Tiểu Cải nhiều chữ lắm, nhưng chỉ bằng sự lanh lợi của cô thì cũng dư sức đảm nhiệm công việc .
Sau khi Diêu Tiểu Cải , Diêu Tam Tam luôn cảm thấy trong nhà như thiếu nhiều . D đànl equý đ. Chị hai tính tình ôn hòa, chuyện gì cũng nhường mấy đứa em, bình thường trong nhà Diêu Tam Tam với chị ba là đấu võ mồm nhất, chị nạt em mấy câu, em đáp chị mấy câu, thật thì tình cảm hai .
Lâu lâu Diêu Tiểu Cải mới về nhà một , mỗi trở về, tâm tình Diêu Tiểu Cải đều tệ, khỏi sân nhỏ nhà họ Diêu, cuộc sống còn là heo với dê của cô nữa, Diêu Tiểu Cải từng bước một tiếp xúc với thế giới bên ngoài, con cũng trở nên tự tin hơn.
Chị ba từng học, bây giờ sớm lo cho chuyện lên Đại học của cô, Diêu Tam Tam cảm thấy ấm áp. Nay cô cấp hai , học hết học kì là nghiệp. Đường tương lai thế nào, trong lòng Diêu Tam Tam tính toán--
Cô chỉ sợ cho chị ba thất vọng.
Diêu Tam Tam hề ý định học lên cấp ba lên Đại học, vì cái gì khác, trong nhà điều kiện , cô thể ích kỉ như . Nếu cô học cấp ba lên Đại học, thể dẫn mấy chị em kiếm tiền giàu , còn khiến chị hai chị ba lượt chịu khổ để kiếm học phí cho cô, trong nhà còn Tiểu Tứ nữa, gánh nặng nghĩ tới cũng .
Một cô , hi sinh cơ hội lên đại học để thể khiến mấy chị em đều , dĩ nhiên là Diêu Tam Tam chọn cái . Vả , cô tin rằng chỉ cần đúng đường, cần học Đại học, cô cũng thể mở một vùng trời đất như thường.
--Truyện edit và đăng tải duy nhất tại diendanlequydon.com, những nơi khác đều chỉ là ăn cắp--
Học kì cuối cấp càng lúc càng căng thẳng, chủ nhật cũng bắt đầu học thêm, chuyện trong nhà Diêu Tam Tam thể giúp đỡ gì. Hai vợ chồng Diêu Liên Phát bận rộn việc đồng áng, Diêu Tiểu Cải , chuyện trong nhà liền rơi hết lên Diêu Tiểu Đông, nuôi heo, nuôi dê, thu mua cá trê. Cả năm Bào Kim Đông lính nhà, việc mua bán cá trê hết thảy thuộc về Diêu Tam Tam, thôn lân cận đều kéo tới nhà họ Diêu bán cá trê, lượng thu mua nhiều lên, một Diêu Tiểu Đông cả ngày bận rộn đến mức xoay như chong chóng.
Thế Diêu Tam Tam nhanh gặp khó khăn – các cô đủ tiền vốn.
Nhận thuê ao cá nộp một khoản, cộng thêm phần mua cá trê bỏ ao nuôi cũng mất tương đối nhiều tiền bạc, tiền , dần dần liền vòng kịp.
Dương Bắc Kinh âm thầm cầm một khoản tiền đến, bảo Diêu Tiểu Đông dùng .
“Chuyện mua bán cá trê rõ ràng thể kiếm tiền, thế nào thì cũng ráng duy trì. D.đ,l,q'đ. Nếu dừng thu ít lâu, khác sẽ nhân cơ hội nhảy , như thế thì nền móng Tam Tam gầy dựng nhiều năm liền tiêu tan mất”. Dương Bắc Kinh , “Nếu mà thật sự đang cần tiền gấp, thì thả ao ít một chút, nếu thật sự bất đắc dĩ, thì bán một phần dê , dù thì một em cũng nổi”.
“Ừm, theo lời ”. Diêu Tiểu Đông , “Nhiều nhất là đợi đến mùa đông, ao cá trê của em liền đổi tiền, em cũng buồn”.
Cũng may là cá trê bây giờ, họ còn dùng xe lừa đưa đến Niệm Thành nữa. Mấy năm nay, nhà các cô thu mua cá trê ảnh hưởng đến xung quanh, các thôn phụ cận đều đến bán, lượng nhiều lên , vựa cá ở Niệm Thành cứ mấy ngày liền chủ động dùng xe ba gác đến nhà họ Diêu chở, thỉnh thoảng lượng cá thu ít, đáng dùng xe, Diêu Liên Phát cũng thể chủ động giúp một tay, đánh xe lừa đưa đến Niệm Thành.
Bây giờ thái độ với bốn đứa con gái của Diêu Liên Phát càng ngày càng thả lỏng—“Con gái nó còn giỏi hơn ông, chuyện con gái dám ông dám ? Tiền con gái kiếm ông thể kiếm ? Nếu ông , thì cũng đừng mù quáng cản trở tụi nó nữa”.
Trương Hồng Cúc Diêu Liên Phát như thế đấy.
Diêu Tam Tam trong lớp học, nghĩ đến chuyện trong nhà hiện giờ, khỏi thất thần. Chủ nhiệm lớp là thầy Hàn ngang qua, vỗ vỗ lưng cô, ý bảo cô ngoài.
“Diêu Tam Tam, cũng sắp đến kì thi chuyển cấp , em tính ? Thi trong huyện là thi trường chuyên? Thật thì em thi sư phạm , con gái giáo viên là quá , nhanh việc , định. Thầy đề nghị lúc điền nguyện vọng em nên điền trường sư phạm. Dù cho thi đậu, cũng trễ nãi việc trúng tuyển cấp ba, sư phạm ưu tiên chiêu sinh đấy”.
Diêu Tam Tam cúi đầu, trong lòng suy nghĩ tìm từ ngữ, với Thầy Hàn đây?
Thầy Hàn, em … định học lên tiếp ạ”.
Thầy Hàn thở dài, tình huống của Diêu Tam Tam ông cũng ít nhiều, cô bé tự kiếm học phí học. mà, rõ ràng thể thi đậu, thể gia tăng tỉ lệ chuyển cấp, buông bỏ cũng quá đáng tiếc.
“Trường sư phạm hoặc trường chuyên, chỉ cần học tiếp ba bốn năm, nghiệp là thể lãnh lương . Em về bàn với gia đình, gian khổ thêm vài năm nữa, em thi đậu Đại học, là thể nhảy khỏi cửa nhà nông ”.
Liên tục bốn năm? Bây giờ chị hai mười chín, chị ba mười tám, ba bốn năm , đối với các chị gần như là quyết định mạng, nhất là chị ba, nếu quả thật để chị kiếm tiền cho học, bản chị ?
Mà nếu trong mấy năm , cô thể dẫn theo nhà gầy dựng cuộc sống ngày một hơn, một phần sự nghiệp định lâu dài, thì cũng ích cho chuyện hôn nhân của chị ba.
Coi như thi đậu trường sư phạm hoặc trường chuyên, tan , cầm một phần tiền lương nhiều ít, cuộc sống của dĩ nhiên là trót lọt, nhưng năng lực gì để giúp đỡ chị em?
Hơn nữa, trừ phí sinh hoạt, học phí trường chuyên còn cao, nhiều trường học phí đều đóng một lúc nhập học. Diêu Tam Tam tin chắc rằng, hiện giờ cô thể bỏ nổi tiền đó.
“Thầy Hàn, em suy nghĩ kĩ , em thật sự điều kiện đó, ý định học tiếp. Đối với em mà , thể học thêm ba năm trung học , em vui mừng lắm ”.
Thầy Hàn thở dài, chuyện thế trong thôn cũng hiếm thấy, chắc chắn sẽ một bé gái, thậm chí là bé trai thành tích , vì nguyên nhân gia đình nên nghỉ học nửa đường, hoặc học xong cấp hai thì học nữa. Thầy Hàn vỗ vỗ bả vai cô theo thói quen, xoay bước .
Diêu Tam Tam thấy thầy Hàn , thì tùy ý dựa cột hành lang, ngẩn lên bầu trời xa xăm. Bỏ học, đương nhiên tiếc nuối, thế nhưng cô cũng buồn lắm, tất cả, dù cũng chỉ là việc mà cô tính toán từ sớm. Có thể học lên thì nhảy khỏi cửa nhà nông , nhưng lẽ như thế thích hợp với cô hơn.
Diêu Tam Tam cứ như thế tham gia kì thi chuyển cấp với tâm trạng bình thản, điểm phát , điểm của cô đạt mức trúng tuyển trường chuyên. Cô điền nguyện vọng, nên hiển nhiên cũng trường tuyển cô.
Diêu Tam Tam xổm bên ao cá, mặt nước yên tĩnh, cố gắng tưởng tượng lũ cá đầy ắp trong ao, đang chui loạn chung quanh. Lúc là giữa trưa, lũ cá đều bơi đáy ao mát mẻ , nếu là buổi sáng hoặc tối, sẽ nhiều cá trê nhảy lên mặt nước, văng lên bọt nước xinh , càng xem càng thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-muoi-hai-tuoi/chuong-58.html.]
Tiền mấy năm nay cô gom góp , hiện giờ đều năm trong sáu cái ao , nếu đầu mùa hạ năm nay cố gắng thu mua nhộng ve, kiếm một khoản tiền, thì tiền vốn thu cá trê mắt .
Diêu Tam Tam cảm thấy, đang canh giữ một kho báu, nhưng giữ kho báu thì cô đủ lòng tin.
Nhiều cá trê hơn, sinh vật phù du trong nước bèn trở nên thiếu thốn. Trên thị trường vốn bán thức ăn cho cá trê, thức ăn cho cá thì cũng đấy, Diêu Tam Tam thử mua một ít ném ao, nhưng xuất hiện cảnh tượng cá trê tranh ăn như mong đợi. Mấy loại thức ăn thị trường, đều dành cho cá mè, cá chép bạc, viên thức ăn khá lớn, lẽ lũ cá trê ưa thích.
Cá trê tính ăn tạp, hầu như cái gì cũng ăn, lá cây mục nát, rong rêu, côn trùng nhỏ trong nước, nó đều ăn cả. ao của cô nhiều cá như , tất nhiên sẽ thiếu thốn thức ăn, bọn chúng lớn chậm.
Số thức ăn cho cá ném , từ từ rã cũng lũ cá trê ăn hết, nhưng thứ cũng mất tiền.
Giun đất! Diêu Tam Tam con giun đang ngọ nguậy trong bùn ướt ven đường, trong đầu chợt lóe lên: cho ăn giun nhất định sẽ .
Vì thế mùa ve sầu năm qua, mấy đứa nhỏ bắt nhộng ve cũng im lặng tiếng, nhưng vẫn thường xuyên thấy Diêu Tam Tam dẫn Tiếu Tứ nghỉ hè, xách cái giỏ tòn ten, vòng vòng đào đất. Ở quê nhiều giun lắm, tùy tiện đào đại một hố đất là thể bắt một đống lớn. Diêu Tam Tam băm nát giun , ném ao cá, quả nhiên lũ cá trê tranh ăn mồi.
Tốt! Ăn ăn , giành giành , Diêu Tam Tam ngốc nghếch cả ao cá trê tranh ăn. Chỉ cần lũ cá nhanh nhanh lớn, cũng uổng công cô mỗi ngày bắt mấy con giun khiến ớn óc .
“Chị ơi”. Tiểu Tứ từ xa chạy tới gọi cô, “Thầy chị tìm chị kìa”.
“Thầy giáo tìm chị?”. Diêu Tam Tam chút kinh ngạc, “Thầy nào? Tìm chị gì?”.
“Là thầy trong trường chị học chứ còn ai nữa”.
Diêu Tam Tam theo Tiểu Tứ, vội vã về nhà, quả nhiên trông thấy thầy Hàn đang trong sân, hoa hồng nở rộ, trò chuyện với Diêu Liên Phát.
“Thầy Hàn, thầy đến đây ạ?”. Diêu Tam Tam mừng rỡ , ba năm Trung học, thầy Hàn với cô, “Cha, cha mời thầy nhà !”.
“Không cần khách sáo, thầy đang thưởng thức hoa nhà em đây”. Thầy Hàn , “Diêu Tam Tam, hôm qua trong huyện liên lạc với trường , hỏi em lên học trường huyện . Em cũng , trường huyện điểm thấp hơn trường chuyên, điểm em cao, nhưng điền nguyện vọng, bọn họ tuyển em, nên chủ động liên lạc. Người , trường học thể suy nghĩ việc giảm một phần học phí”.
“Thầy Hàn mới với cha, kêu cha ủng hộ”. Diêu Liên Phát do dự giải thích với Diêu Tam Tam, chuyển sang thầy Hàn, “Con bé luôn chủ kiến riêng, cũng tác dụng, để nó tự quyết định !”.
Lên trường huyện? Vẫn là đạo lý , dù cô thi lên Đại học, ba năm trường huyện, bốn năm Đại học, tổng cộng bảy năm, chị hai chị ba cực khổ tới mức nào? Tốt nghiệp Đại học, cuộc sống của cô thì thư thái , nhưng còn nhà thì ?
Bây giờ Diêu Tam Tam thể hiểu trạng thái đến trường của Bào Kim Đông khi , cần thành tích , đếm ngược là , nếu hỏi cho cặn kẽ nguyên nhân, chỉ sợ là do trông mong cơ hội lên cấp ba, lên Đại học! Trình độ cấp hai, là điều kiện cơ bản để tuyển lính, tuyển nhân công dạo .
“Thầy Hàn, em thật sự học tiếp, điều kiện gia đình hạn là một lẽ, ngoài em cũng tính toán của em”.
Diêu Tiểu Đông buông công việc trong tay, gấp gáp tới : “Tam Tam, cơ hội học lên trường huyện, tại em học? Em ngẫm nỗi khổ khi đến trường của chị ba em mà xem, trong nhà còn chị với chị ba mà, em cũng , dầu cho khó khăn nữa, chỉ cần em học, cũng sẽ ủng hộ em. Em học lên cho , , tương lai em cũng thể lo cho Tiểu Tứ nó học”.
Diêu Tiểu Đông “ em”, dĩ nhiên là chỉ Dương Bắc Kinh.
Diêu Tam Tam nghĩ, chỉ bằng thái độ của chị hai chị ba, quyết định bỏ học của cô hôm nay, vĩnh viễn sẽ hối hận.
“Chị hai, với em mà , lên Đại học là con đường duy nhất. Với , dầu cho em học trường huyện lên Đại học, tương lai cũng khó . Chị tin em, em tính toán của ”.
Diêu Tam Tam với Diêu Tiểu Cải nữa, ngược với thầy Hàn: “Thầy Hàn, hôm nay thầy đến đúng lúc, em còn đang tìm thầy đây. Em một chuyện nhờ thầy giúp đỡ một tay ạ”.
“Em ”
“Em đôi khi thầy thành phố hội họp, nếu rảnh rỗi, nhờ thầy đến hiệu sách chọn giúp em mấy quyển về nuôi trồng thủy sản, nhất là về sách về cá trê và việc sinh sôi nảy nở cá bột, chi phí khi về em sẽ thầy ạ”.
Thầy Hàn lướt mắt qua gian nhà cũ nát, và mảnh sân trồng đầy hoa cỏ của nhà họ Diêu, ông và : “Xem em tính toán , thầy cũng đành ủng hộ em thôi”.
Truyện edit bởi Mèo Mạnh Mẽ và đăng tải duy nhất tại diendanlequydon.com, những nơi khác đều chỉ là ăn cắp
Mùa đông năm , nhà họ Diêu bắt đầu xuống ao bắt cá. Để giữ cá trê ươm giống cho , kể cả cá trê tự sinh sôi nảy nở, Diêu Tam Tam chừa một ao.
Còn năm ao cá, một mùa xuân một mùa hè, thả ít cá trê, đây gần như chiếm dụng hết vốn của cô, hôm nay, là lúc cá sinh tiền lời cho cô .
Ông chủ Hà của vựa cá trê Niệm Thành, nhớ thương mấy ao cá của Diêu Tam Tam từ lâu. Mùa đông đến, ở thành thị lưu hành món canh bổ cá trê, trong thời tiết rét lạnh, cá trê đắt chết, ngặt nỗi nguồn cung ít. Mắt thấy nhiều nhiều tiền mà cá trê để bán. Mới đông, ông chủ Hà đến tìm Diêu Tam Tam mấy bận, giục cô tát ao bắt cá, Diêu Tam Tam đều nhịn .
Cá trê của cô vẫn còn ở đấy, cũng chạy , giá tiền mỗi lúc một tăng. Có nhiều dùng bệ xi măng nuôi tạm cá trê, nhưng xi măng kháng lạnh , thời tiết mùa đông mỗi lúc một trở nên lạnh lẽo, cá trê của họ hầu như đều bán sạch , gần tới tết, thì giá tiền càng cao, Diêu Tam Tam chờ đợi chính là giây phút .
Để nắm rõ lối buôn bán, Diêu Tam Tam hao tốn ít tâm tư cân nhắc.
Hôm nay cô bắt cá trê bán, ông chủ Hà vội vã chạy tới, tỏ ý phụ bắt cá, đưa xe tới cửa kéo— , ông đưa xe tới ao cá chờ kéo.
“Ông chủ Hà, năm ao cá của con, cũng mấy ngàn cân, ông chiếu cố con nhiều năm, con thu cá trê, dĩ nhiên tình nguyện bán cho ông, nhưng mà giá tiền thì… Ông kiếm nhiều tiền, cũng để con kiếm nhiều tiền lẻ một chút chứ?”.
“Ôi dào, cái còn cần con , chỉ cần xuất cá , chú liền trả con năm tệ một cân, con xem ?”.
“Vựa cá nhà bác Mã đến tìm con, giá đến sáu tệ đấy! Nếu con đồng ý với bác , chừng bác còn thể cho thêm mấy đồng”. Diêu Tam Tam hì hì.
Hiện giờ cá trê của cô là của hiếm, lượng nhiều, chỉ cần vận chuyển , con đường tiêu thụ chính là các thành phố lớn, là việc mua bán kiếm bộn tiền bảo đảm lỗ .
Làm Diêu Tam Tam thể hỏi thăm? Hiện giờ nuôi cá trê hiếm, chớ chi cá trê của cô là là cá trê đồng. Nghe trong các chợ ở mấy thành phố lớn phía Nam, loại cá trê đồng , thời điểm cao nhất cũng thể bán tới hai mươi tệ một cân.
“Khỏi bàn nữa, chú cũng trả con sáu tệ, ? Con thấy đó, chú còn vận chuyển đường dài, đến thành phố còn giao hàng nữa, cũng cần ít tiền vốn, con bán cho chú, tiền thì hai chúng cùng kiếm”.
“Năm tệ tám thôi ạ”. Diêu Tam Tam ngọt ngào, “Chú luôn chiếu cố con, khác giá bảy, tám tệ thì con cũng bán cho họ. Dù con còn nhỏ tuổi, nhưng cũng trọng chữ tín. Con cũng nhường một phần lợi cho chú, liền quyết định năm tệ tám một cân”.
“Được!” Ông chủ Hà ha hả vỗ tay một cái, “Giao thiệp với con bé đúng là sảng khoái mau lẹ!”.