Khi sống  kiếp , ngay  đầu tiên  thấy Hàn Thạc,   nhớ   chuyện liên quan đến .
Xuất  , cha  đều là cán bộ cấp cao.
Dù   liệt một thời gian ở vùng quê hẻo lánh,  vẫn  thể trở  thành phố và  dậy một  nữa.
Kiếp ,  từng  Thẩm Kiến Quốc kể rằng Hàn Thạc  khi về thành phố   nước ngoài học tiếp.
Về nước,  chỉ bước chân  con đường chính trị, mà còn  gia thế  vững vàng.
Chỉ  điều khiến   tiếc nuối là, cả đời   từng kết hôn, cũng   con, luôn sống một .
Thực ,  cái đêm  chết, chính mắt   thấy xe công vụ của  chạy ngang qua, nên mới nhớ kỹ gương mặt đó.
Cũng từ khoảnh khắc đó,  mới quyết định — kiếp , nhất định  tìm gặp .
“Bao giờ em ly hôn?”
Đôi mắt đen sâu thẳm của Hàn Thạc  thẳng  .
Tìm    là  ly ngay.
 bật   : “Nếu    nào  thì giới thiệu , em chắc chắn gả cho  đó!”
Hàn Thạc cúi đầu  khẽ.
Dưới ánh đèn dầu, khuôn mặt xanh xao của   ửng đỏ.
Cũng… khá  trai đấy chứ.
Việc chủ động tìm đến Hàn Thạc là  trong kế hoạch của  từ đầu.
Chỉ là… việc   cũng trọng sinh thì   ngoài dự đoán của .
  hiểu, mang theo ký ức kiếp  như thế, tại     sớm  về thành phố để phát triển sự nghiệp?
Ngược ,   chọn ở  nông thôn, trở thành đồng minh của .
Theo kế hoạch, hôm công xã mở đại hội tuyên dương, lãnh đạo quyết định để các thanh niên trí thức bỏ phiếu cho .
Người   phiếu cao nhất sẽ giành  suất  về thành phố, kịp khởi hành  Tết.
Thẩm Kiến Quốc và Ngô Mạn Lệ đều   suất đó,  khi bầu cử  hứa hẹn đủ thứ với đám thanh niên trí thức, thậm chí còn tặng quà.
Đến lúc kiểm phiếu, lãnh đạo gọi  lên sân khấu.
Thẩm Kiến Quốc kéo tay  :
“Em  nên  gì  chứ?”
“Anh là chồng em mà, nếu   về thành phố, em cũng sẽ  hưởng phúc theo.”
  đầu   .
Chính     câu đó… mà bản    còn chẳng tin nổi.
Một  khinh  là đồ nhà quê, lấy   lòng  mà cho  “hưởng phúc”?
Có lẽ ánh mắt  quá lạnh, khiến Thẩm Kiến Quốc cũng sững .
 lúc đó, xã trưởng đưa cho  sổ điểm danh:
“Thu Bình, em lên  kết quả !”
 gật đầu, bước lên phía , giọng vang dội:
“Bỏ phiếu tại khu thanh niên trí thức công xã Triệu Lão Trang,   đầu là Đỗ Na – mười chín phiếu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nhung-nam-50-ga-cho-doi-truong-va-mat-tra-nam/chuong-4.html.]
Tiếng   dứt, Thẩm Kiến Quốc lập tức kêu ầm lên:
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Không đúng! Chắc chắn  nhầm lẫn! Sao  thể là Đỗ Na ?”
Ngay cả Ngô Mạn Lệ cũng sửng sốt, nghi ngờ lãnh đạo kiểm phiếu sai.
 thấy buồn  thật sự.
Thanh niên trí thức bỏ phiếu, ngoài năng lực còn  xét đến nhân phẩm.
Một  là tiểu thư con nhà tư sản, cao ngạo khó gần.
Một  là trai  ăn bám, chỉ  trông con  ỡm ờ với  suốt ngày.
Công việc thì  đẩy cho  khác.
Ai   bỏ phiếu cho hai  như thế?
Thẩm Kiến Quốc cằn nhằn mãi, cuối cùng gào lên:
“  xem cho kỹ phiếu của  và Ngô Mạn Lệ! Không thể nào kém hơn Đỗ Na !”
  bất lực.
Lãnh đạo bên cạnh liếc Thẩm Kiến Quốc đầy khó chịu,  đó bảo :
“Thu Bình,  luôn  phiếu của họ .”
Thẩm Kiến Quốc   chằm chằm, đầy tự tin:
“Em xem , chắc chắn   mười tám phiếu!”
Cả điểm thanh niên trí thức  hai mươi mốt .
Mỗi   hai phiếu bầu.
Một phiếu chắc chắn họ để dành cho bản .
Còn phiếu còn , tất nhiên sẽ trao cho   năng lực và  điều.
Thẩm Kiến Quốc   mười tám phiếu? Trừ khi trời sập.
Anh   bao giờ  tự lượng sức .
 hắng giọng, cao giọng :
“Thẩm Kiến Quốc: hai phiếu. Ngô Mạn Lệ: hai phiếu!”
Sợ bọn họ  tin,  còn lật cả phiếu gốc  cho   xem.
Rõ ràng  hai lá phiếu đó đều ghi đúng tên “Thẩm Kiến Quốc”.
Sắc mặt Thẩm Kiến Quốc lúc  khó coi đến mức  tả nổi,   trừng mắt  Ngô Mạn Lệ, giận dữ hỏi:
“Chẳng  em  sẽ dồn cả hai phiếu cho  ? Sao  chẳng  phiếu nào !”
Ngô Mạn Lệ cũng bức xúc  kém:
“Anh còn mặt mũi mà   ? Chính  cũng  sẽ bầu hết cho , kết quả cả hai phiếu đều bầu cho bản  !”
“Còn Đỗ Na? Ngày thường chẳng thấy tỏ   gì đặc biệt,    nhiều phiếu ? Chắc chắn là giở trò gì mờ ám !”
Hai  họ càng  càng gay gắt,   đổ hết tội cho Đỗ Na gian lận.
Đỗ Na tức đến trợn trắng mắt, lớn tiếng mắng :
“Cứ tưởng ai cũng giống như hai  , bẩn thỉu dơ dáy, thật buồn nôn! Hừ! Tưởng chuyện hai  lén lút với   ai  chắc?”