Vừa dứt lời, cả sân lập tức im bặt như tờ, đến tiếng kim rơi cũng  thấy.
Thẩm Kiến Quốc và Ngô Mạn Lệ sợ Đỗ Na  toạc bí mật, vội vàng kéo  chạy  y như tội phạm bỏ trốn.
Tối hôm đó, cả làng bắt đầu râm ran bàn tán chuyện Đỗ Na  .
Chuyện Ngô Mạn Lệ tự giam  ở trạm lâm nghiệp suốt nửa năm từ năm ngoái vốn  khiến   nghi ngờ.
Giờ đến cả Đỗ Na –  luôn ngay thẳng – cũng  thẳng  chuyện "gian tình", thì dân làng càng tin chắc về tin đồn đó.
Người  kinh nghiệm trong làng lập tức ngửi  “mùi mờ ám”, ai cũng thêm mắm dặm muối mà đoán già đoán non.
Thẩm Kiến Quốc và Ngô Mạn Lệ thấy danh tiếng  phá nát, liền đến điểm thanh niên trí thức  loạn, đập phá đồ đạc.
Dân làng  tin, liền rủ   hóng chuyện.
“Thu Bình, mau qua đây  rõ với họ, chồng em trong sạch đúng ?” – Thẩm Kiến Quốc kéo  ,    chứng.
 ôm con heo con trong lòng, im lặng  bọn họ,   một lời.
Thẩm Kiến Quốc tức đến đỏ cả mặt:
“Thu Bình, em  gì  chứ! Anh là chồng em, em thật sự  trơ mắt    bôi nhọ  ? Em  nghĩ cho Thiên Tứ ?”
Không nhắc tới thì thôi,  nhắc tới Thiên Tứ,  ngẩng đầu, lạnh nhạt :
“Anh  đúng,   nghĩ cho Thiên Tứ. Thằng bé còn nhỏ như , đúng là nên  sống với  ruột của nó.”
“Thẩm Kiến Quốc, chúng  ly hôn . Sau   cứ sống vui vẻ với Ngô Mạn Lệ, cùng  nuôi con ruột của hai .”
  dứt lời, Thẩm Kiến Quốc lặng thinh, còn Ngô Mạn Lệ thì  bệt xuống đất  lóc, uất ức :
“Triệu Thu Bình,  cô  thể bôi nhọ  như thế!  còn là gái  chồng đấy!”
 ôm heo con, chẳng thèm chớp mắt:
“Cô   còn là gái  chồng  , để bác sĩ trong làng khám là  ngay thôi.”
“Cô quá đáng lắm !” – Ngô Mạn Lệ tức đến ngất xỉu.
Khu thanh niên trí thức lập tức náo loạn cả lên.
Chỉ  một  là vẫn giữ  sự bình tĩnh.
Anh    xe chở hàng, từ xa khẽ liếc  .
  về nhà, mà  thẳng đến chỗ  .
Dưới ánh đèn dầu, làn da màu đồng của Hàn Thạc trông khỏe mạnh, ngũ quan sắc nét ẩn hiện ý :
“Làm náo loạn một trận như , bí mật của bọn họ cũng chẳng giấu nổi nữa .”
 gật đầu:
“Cảm ơn   giúp em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nhung-nam-50-ga-cho-doi-truong-va-mat-tra-nam/chuong-5.html.]
“Chỉ cảm ơn bằng miệng thì  đủ  nhé.”
 nhướn mày, nhân lúc   để ý, ghé sát  hôn nhẹ lên má   :
“Ngày mai em  nộp đơn ly hôn.”
“Được,  sẽ giúp em thúc giục Thẩm Kiến Quốc.”
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Anh bật  sảng khoái, ánh mắt dịu dàng  .
Chiều hôm  nộp đơn xin ly hôn, trong làng xuất hiện mấy vị thư ký đến kiểm tra vấn đề tác phong sinh hoạt.
Vừa đến, họ  hỏi ngay về chuyện giữa Thẩm Kiến Quốc và Ngô Mạn Lệ.
Ngô Mạn Lệ vốn là tiểu thư nhà tư sản, xuất    xem là “thành phần ”.
Giờ  dính đến tai tiếng quan hệ nam nữ  rõ ràng, lãnh đạo liền   hủy tư cách về thành phố của cô .
Ngô Mạn Lệ hoảng loạn, tối hôm đó lén chui  chăn của một thư ký họ Đinh, ngọt ngào dỗ dành để  bày đường chỉ lối.
Cô   ngại mặt mũi, còn thư ký Đinh thì cũng  ngại chỉ cách:
“Đợi hồ sơ ly hôn của Thẩm Kiến Quốc  duyệt xong, cô lập tức đăng ký kết hôn với . Hai  cùng chăm chỉ  việc ở công xã,  sẽ tìm cơ hội giúp hai  lấy danh nghĩa ‘vợ chồng tiên tiến’ để  về thành phố.”
Ngô Mạn Lệ hớn hở như nhặt  vàng, lập tức kéo Thẩm Kiến Quốc  nộp đơn xin kết hôn.
Chuyện   lan , Đỗ Na tức đến mức mắng hai  đó suốt hai ngày liền ở khu thanh niên trí thức.
 hai  họ da mặt dày, chẳng   hổ là gì.
Thậm chí còn ngang nhiên chỉ  mặt   cợt, đúng lúc   đang lao động.
Thẩm Kiến Quốc :
“Triệu Thu Bình,  cô  mùi phân heo,   chỉ  thể gả cho heo, sống với heo cả đời!”
Ngô Mạn Lệ còn  đến nghiêng ngả:
“Sợ là đến heo cũng chẳng thèm cô ! Vì cô là đồ cũ  Thẩm Kiến Quốc vứt bỏ !”
Hai  hùa  mà sỉ nhục  chẳng  gì.
Đám  trong công xã  mà tức  lật bàn.
 lúc  khí đang căng thẳng,  một giọng  vang lên khiến ai nấy đều bất ngờ.
Thật , ngay  khi  Ngô Mạn Lệ mặt dày bò lên giường thư ký,   hỏi Hàn Thạc:
“Nếu thật sự bọn họ dùng danh nghĩa ‘vợ chồng tiên tiến’ để về thành phố, chẳng  tất cả công sức của chúng  đều uổng phí ?”
Hàn Thạc chỉ khẽ lắc đầu, nở một nụ  đầy ẩn ý:
“Không , bọn họ   cơ hội đó.”
Ngay lúc Thẩm Kiến Quốc đang chửi  là quê mùa thô tục, đàn ông  còn phát ngán, thì từ xa, Hàn Thạc   chiếc xe kéo,  mấy thanh niên trong làng đẩy đến.