Hai vợ chồng nhà đó còn đang ôm mộng về thành phố,     liền thì thầm bàn bạc một lúc, cuối cùng cũng chịu  giấy nợ.
Tổng cộng nợ :
 – Sáu phiếu vải (loại năm thước).
 – Bảy phiếu dầu.
 – Mười ba phiếu lương thực.
 – Một phiếu mua máy may.\
“Viết rõ ràng, cả hai  đều  điểm chỉ!”
Ngô Mạn Lệ ban đầu còn   điểm chỉ, nhưng  Thẩm Kiến Quốc kéo , ép cùng  điểm chỉ.
Viết xong, Thẩm Kiến Quốc cố nuốt cục tức, nặn  một nụ :
“Thu Bình, giấy nợ cũng   , giờ cô chia ít lương thực cho  .”
  đầu   nhà, nhún vai:
“Năm nay mùa màng thất bát, nhà  cũng chẳng còn gì dư.”
Nói xong,  dắt con ch.ó vàng nhà  , đuổi thẳng hai  họ  khỏi sân.
Hai vợ chồng tức đến mức  ngoài cổng gào lên:
“Triệu Thu Bình, chúng   nhầm cô !”
“Cô với thằng què Hàn Thạc đều là đồ tâm địa đen tối!”
“ nguyền rủa cô cả đời  hầu hạ thằng què đó,  con  cháu, cô độc c.h.ế.t già!”
 cầm tờ giấy vay nợ trong tay, tâm trạng  , đến liếc họ một cái  cũng chẳng buồn.
Chỉ là khi bước  nhà,  thấy Hàn Thạc đang  đó – vững vàng, tự  .
“Em xoa bóp cho  bấy lâu đúng là  tác dụng thật, giờ cảm giác gần như chẳng khác gì lúc   thương.” 
Hàn Thạc bất ngờ nghiêng  sát  gần.
 tròn mắt  .
Hàn Thạc thật sự   trai —   sự rắn rỏi của trai làng,  mang theo khí chất điềm đạm của một  từng ăn học.
  , tầm mắt bất giác trượt xuống … Trong đầu  hiện lên câu  của Thẩm Kiến Quốc.
Kiếp  Hàn Thạc  con  cái, kiếp  chúng  cũng  kết hôn một thời gian nhưng  từng “động phòng”.
 nhịn   mà hỏi:
“Hàn Thạc, kiếp     con…   vì  sinh  ?”
Sắc mặt Hàn Thạc tối sầm , bàn tay thô ráp siết lấy eo , mạnh tay nhéo một cái:
“Đàn ông    ,  dùng thử mới !”
 tất nhiên là  thử .
Hai kiếp cộng , chuyện đó  chỉ trải qua đúng một  — mà còn là khi đang sốt.
 chẳng  đàn ông “bình thường” là như nào.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 sợ Hàn Thạc cũng giống như Thẩm Kiến Quốc kiếp , “dày vò” đến mức  rã cả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nhung-nam-50-ga-cho-doi-truong-va-mat-tra-nam/chuong-7.html.]
Hàn Thạc khẽ , buông tay :
“Mấy hôm nay  thử , nhưng  mắt…  mời em xem một màn kịch vui.”
 tò mò, hỏi là chuyện gì.
Không ngờ   lập tức vén màn bí mật.
Một tháng , huyện cử xuống vài thư ký trẻ tuổi  theo lãnh đạo.
Ngô Mạn Lệ vì quá đói,   sớm   thành phố, nên tái diễn trò cũ — bò lên giường một  trong  họ.
  may, vợ của thư ký đó  dễ chọc.
Sang ngày thứ ba, vợ  liền dẫn  tới… bắt gian tại trận.
Dân làng ùn ùn kéo tới bao vây căn nhà nhỏ.
Ngô Mạn Lệ  mảnh vải che , run rẩy  trong chăn,  dám ló đầu .
Còn tên thư ký thì cuống quýt kéo quần, quỳ rạp  đất,  lóc van xin:
“Vợ ơi! Là con nhỏ tiểu thư tư sản  dụ dỗ ,   ép mà! Em tha cho     mà!”
Mọi  ai cũng  Ngô Mạn Lệ từng  “tiền án”, giờ  tái phạm, dù thư ký    thật   thì chẳng ai  tha thứ cho cô  nữa.
Vì thế, đến ngày các thư ký rời làng, Ngô Mạn Lệ  công khai bêu tên như một “tấm gương ”.
Vậy mà Thẩm Kiến Quốc   chuyện, phản ứng đầu tiên  là chửi dân làng.
Anh  gào lên rằng    ép họ đến đường cùng.
Thậm chí còn dọa dẫm:
“Ngày mai cả nhà  sẽ  đầu làng đập đầu c.h.ế.t cho các   tay!”
 mấy thanh niên trí thức khác  nắm thóp của Thẩm Kiến Quốc, chỉ  vài câu liền khiến  cụp đuôi  dám  loạn nữa.
Sau vụ lùm xùm đó, gia đình Thẩm Kiến Quốc càng  dân làng ghét cay ghét đắng.
Ban đầu vẫn còn vài   bụng mang cho họ ít cháo rau, giờ thì…chỉ còn  gió Tây Bắc mà hít.
Thẩm Kiến Quốc  dẫn Ngô Mạn Lệ và Thiên Tứ…
Lết đến cổng nhà .
Lúc bọn họ tìm đến, Hàn Thạc  mới "hướng dẫn"  cách sử dụng đàn ông như  .
   rã rời, dính dấp   giường, đầu óc vẫn còn mơ màng.
Chẳng hiểu  Hàn Thạc … giống hệt Thẩm Kiến Quốc kiếp , cũng  tham  khỏe,  đến mức  như sắp tan thành nước.
Khi Thẩm Kiến Quốc bước , Hàn Thạc đang đun nước nóng cho .
Anh   mấy thùng nước xếp bên cạnh, sắc mặt còn “rực rỡ” hơn hoa nở mùa xuân.
“Triệu Thu Bình, làng đang đại hạn, nhà cô lấy quyền gì mà  nước để dùng!”
Thẩm Kiến Quốc tức đến mức nghiến răng ken két.
 mặc quần áo  bước , khoanh tay   :
“Chúng   lo từ , dự trữ nước đầy đủ, chẳng lẽ    dùng ?”
Đột nhiên Thẩm Kiến Quốc như phát điên, định lao  bếp nhà  cướp đồ ăn:
“Tại  tụi mày — cái bọn gian phu dâm phụ   cái ăn? Chúng tao cũng là ! Cũng  sống!”