Tần Lãng gào thét:
 
“Cho  thuốc giải! Ta thật sự  thể  hoàng đế! Ta xuyên  mà đến! Ta   c.h.ế.t như thế !”
 
“Rõ ràng  mới là thiên mệnh chi tử... thế mà  kẻ còn xuyên đến  ... A A A!”
 
Đáng tiếc, Tần Lãng  còn cơ hội nữa.
 
Thẩm Tùng Nguyệt  đ.â.m thêm mấy nhát, để    tắt thở.
 
Nếu    mang  đến kịp, Thẩm Tùng Nguyệt dù chỉ uống chút rượu cũng  thể  qua khỏi.
 
“Giá như tỷ  khí phách  sớm hơn, thì cũng  đến nỗi uổng phí ngần  năm đời .”
 
Chờ khi nàng  khỏe ,  mời nàng  uống rượu.
 
“Uống chén ,  chuyện coi như xóa sạch.”
 
Thẩm Tùng Nguyệt uống cũng  phần say.
 
Nàng  mơ màng hỏi:
 
“Tại       thế? Kiếp  theo Tần Lãng lên hậu vị, kiếp   chiếm  Cảnh Thời... Rõ ràng chúng  là chị em cơ mà.”
 
“Muội  ? Kiếp  Cảnh Thời từng ...  còn chẳng bằng . Nói rằng ở biên ải, dân chúng đều khen ngợi . Lúc đó  cứ tưởng đó là công lao của Tần Lãng.   là Thái tử phi cơ mà,    khen  khác  mặt ?”
 
Ta nghĩ nàng  nhớ  chuyện kiếp  .
 
“Mỗi  đều  trách nhiệm của . Tỷ là chính thê, thì nên gánh vác trách nhiệm của một chính thê.”
 
“Cảnh Thời  thể yêu nhiều nữ nhân, nhưng chỉ  hoàng hậu mới cùng   đến cuối con đường. Tỷ vẫn  hiểu , Thẩm Tùng Nguyệt?”
 
Nàng  mím môi. 
 
Ta cũng chẳng mong cái đầu gỗ của nàng   thể ngộ  điều gì.
 
Thế ...  là kết cục  nhất .
 
16
 
Năm thứ mười, hoàng đế băng hà, Cảnh Thời đăng cơ.
 
Hắn tận tâm tận lực, mở rộng buôn bán, khuyến khích dân gian đổi mới. 
 
Trong đống giấy nháp của Tần Lãng còn sót ,  chắt lọc  những điều hữu dụng để củng cố thực lực Đại Triều, khiến thiên hạ an cư lạc nghiệp.
 
Quý lương  cũng  thăng  phi, nhưng nàng  chẳng còn mặn mà tranh sủng nữa, suốt ngày rủ  đánh mạt chược.
 
“Nam nhân  gì ? Tranh tới tranh lui cũng  thể vượt mặt  hoàng hậu nương nương. Còn  bằng bám theo tỷ, sống trong hậu cung cho sung sướng.”
 
Hậu cung của Cảnh Thời, ngoài chúng , những  cũ từ Đông cung, đến một bàn mạt chược đầy  cũng khó kiếm.
O Mai d.a.o Muoi
Hắn luôn :
 
“Hoàng hậu của trẫm, đừng vất vả thế. Nàng luôn khiến trẫm cảm thấy cái ngai  nên là của nàng. Bao giờ sinh cho trẫm một tiểu công chúa đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-ta-tro-thanh-thai-phi/9.html.]
 
À quên  , con của chúng   ba tuổi .
 
Còn Thẩm Tùng Nguyệt,  tất cả sóng gió trong đời, cuối cùng  cạo đầu  tu.
 
Ngoài tụng kinh cầu phúc thì là cứu tế dân nghèo,  ngờ thật sự    thành tâm gọi nàng là “Thần nữ”.
 
Ngoại truyện Tần Lãng
 
Lúc mới xuyên qua,    vớt lên từ  sông.
 
Ngay  đó   áp giải về Tần phủ.
 
Nằm liệt  giường mấy ngày,  mới    xuyên  tình cảnh quái quỷ thế nào.
 
Triều đại  là triều đại giả tưởng, chẳng  quy luật lịch sử nào đáng tin.
 
Còn cái  thể mà  nhập ,  dễ  là thiếu gia tướng phủ,  trắng  thì là đứa con  mẫu , phụ  thì mặc kệ,  ai dạy dỗ, kế mẫu thì dỗ dành  thành một tên ăn chơi trác táng.
 
Mà tiền  của  cũng  phụ kỳ vọng, trở thành đúng một tên phá gia chi tử.
 
 là khởi đầu nát bét.
 
Mãi đến khi đích nữ Thẩm gia   gả cho .
 
Lần đầu tiên  gặp Thẩm Tùng Nguyệt,   nghĩ nàng  thật sự quá  hảo, chẳng  nam nhân nào   mê một nữ nhân như nàng.
 
Còn hơn đứa   rụt rè nép  lưng  cả trăm .
 
Ta nghĩ, ở thời đại , nếu  thể giữ  một mỹ nhân như nàng  bên cạnh, thì chắc chắn  sẽ  nên chuyện.
 
Dựa  ký ức và tri thức từ kiếp .
 
Ta  thành công ủ rượu vang đỏ, còn dạy Thẩm Tùng Nguyệt thi từ ca phú.
 
Mỹ nhân thì   những thứ như thế để tô điểm.
 
Đáng giận là thế giới   còn  kẻ xuyên  khác!
 
Có  đến   một bước!
 
Tổng hợp nhiều nguồn tin,  phát hiện  xuyên  đó chỉ bày  mấy bài thơ bài phú,  tạo  phát minh nào mang tính cách mạng.
 
Vậy thì cơ hội vẫn còn!
 
Ta quyết định đến biên ải, chế tạo thuốc súng. 
 
Nếu thuận lợi, sẽ liên minh với vài quốc gia nhỏ để tích trữ binh lực.
 
Ngai vàng , chắc chắn là của .
 
Ta nhất định sẽ  hoàng đế.
 
- Hoàn văn -