Thật hai gói băng vệ sinh đó là do Cố Bồi mua.
Cô từng sử dụng băng vệ sinh, ngày hôm đó đến, khi thấy thì mua hai gói băng vệ sinh khá thoải mái.
Mà ở kiếp , hầu hết đồ trang điểm, đồ dùng cá nhân của Lâm Bạch Thanh đều do Cố Bồi mua.
Cô là một bác sĩ trung y già, học sử dụng máy tính muộn, luôn nhờ các học sinh mua đồ giúp , dần dần Cố Bồi giúp cô.
Anh là bác sĩ tây y, giỏi trong việc bảng thành phần để phân tích các sản phẩm hóa học khác , mua các loại đồ trang điểm, băng vệ sinh và các loại đồ dùng phụ nữ bất kể là đắt rẻ, theo lời các đồng nghiệp thì xem như là chép bài tập về nhà .
Lâm Bạch Thanh quen với việc , ngoài việc cảm thấy ngột ngạt thì cũng xem như chấp nhận một cách .
cô thể thật với Cố Quyên, chỉ : “Chắc là ở cửa hàng bách hóa nhân dân, cháu quên .”
Cố Bồi nhận thức ở phương diện , đàn ông đến mua băng vệ sinh những năm thập niên 90, hành vi đó của là kỳ quặc, mà kỳ quặc sẽ lưng, tôn trọng.
Cũng lẽ do quan tâm, nhưng dù Lâm Bạch Thanh cũng che đậy cho .
“Thật cháu nên dọn ngoài, thật phí sức.” Cố Quyên thu dọn đồ đạc.
Đương nhiên là giống , nếu Lâm Bạch Thanh dọn ngoài, nhà cũ mất đồ cũng chỉ mấy bức thư pháp .
Lúc sở dĩ cô dọn ngoài, chính là đề phòng những kiến thức hạn hẹp như Cố Hoài Thượng, chẳng những trộm đồ mà còn đổ oan cho cô.
Chính thức chuyển nhà, cũng đến lượt lễ cưới lên lịch trình.
Hoàng đế vội thám giám gấp , sốt ruột nhất là Cố Vệ Quân chịu rời .
DTV
Mỗi ngày hỏi ba theo thường lệ, xem khi nào thì chú nhỏ kết hôn.
Ngày Lâm Bạch Thanh dọn nhà Cố Bồi cũng đến, chỉ huy Cố Ngao Văn cùng với Cố Vệ Quân khuân vác đồ, đến tối thì gọi hai bọn họ ngoài khuân vác đồ, hai xe trợn mắt há mồm hồi lâu mới thể tin mà Cố Bồi mua hai tấm nệm mới tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-168.html.]
Với đó là nệm lò xo mà đầu năm nay khi kết hôn mới mua, còn gọi là nệm cao su.
Mua cho Lâm Bạch Thanh thì thôi , mà cũng mua cho Chiêu Đệ một cái.
Cố Vệ Quân một lượt, đưa một cái rộng một mét năm cho Cố Ngao Văn: “Anh khuân cái .”
“Anh khiêng, để khiêng, em nhỏ yếu như gà, sức gì cả.” Cố Ngao Văn khiêng.
Cố Vệ Quân oán giận : “Em sức lực ?”
Cố Ngao Văn đang khiêng nệm tới, đột nhiên n.g.ự.c cảm thấy chua xót: Cái là để chú nhỏ ngủ cùng Lâm Bạch Thanh!
Trong phòng, Cố mỗ đang lúi húi gấp quần áo, Lâm Bạch Thanh đang khâu ga trải giường do cẩn thận rách khi dọn nhà. Cố Bồi khoanh tay , cau mày, bởi vì đây là hai phụ nữ chăm sóc cuộc sống.
“Cũng nên định ngày nào kết hôn chứ?” Cố Quyên hỏi .
Cố Bồi vô thức Lâm Bạch Thanh: “Đều Thanh Thanh cả, nhưng mà hẳn là nên…” Anh vẫn cầu hôn.
Lâm Bạch Thanh : “Cũng cần phiền phức như , kết hôn luôn là .”
Rất nhiều chuyện thà giả vờ còn hơn thẳng , nhưng Cố Bồi là nhà họ Cố, đương nhiên cô thiên vị Cố Bồi, kiên quyết chỉ : “Nhìn sự cống hiến của Bạch Thanh, hận thể nhanh chóng sang tên Linh Đan Đường cho cô .”
Cố Bồi đột nhiên ngước mắt lên, mắt sáng lấp lánh cô vợ nhỏ của .
Dường như lúc nào cũng thấy rõ dung mạo của cô, nhưng chỉ cần thấy gương mặt cô, liền sẽ nhớ đến người đẹp trong tranh mà cha cất giữ trong quyển trục khi còn bé, trong đầu cũng sẽ lập tức hiện lên hình ảnh làn thu thủy, vẽ lông mày tựa trăng non, đôi mắt quyến rũ thẹn thùng khép , đôi môi đỏ mọng mỉm , những thứ đó hiện giống như những câu thơ chữ Hán trong quyển sách cổ hoen vàng.
Cố Bồi luôn nghĩ những câu thơ đó chỉ là những nhà văn nhà thơ một cách tỉ mỉ, cho đến khi thấy Lâm Bạch Thanh, mới nhận rằng những câu thơ đó là sự ngưỡng mộ của nhà thơ dành cho một phụ nữ thật sự.
cũng ngờ rằng cô nóng lòng giục cưới gấp gáp như , thể nào tiếp nhận .
Lâm Bạch Thanh gấp gáp kết hôn như là vì chuyển giao quyền sở hữu Linh Đan Đường, cũng là vì thuốc trong tầng hầm.
Cô lấy chìa khóa càng sớm càng , bởi vì những thứ như xạ hương và ngưu hoàng thiên nhiên trong tầng hầm điều chế hết thành thuốc cuối năm nay, nếu trong hai năm nữa bọn chúng sẽ cấm cho thêm trong nhiều loại dược phẩm.