Nhìn thấy giày, Lâm Bạch Thanh bỗng nghĩ đến một việc, nghiêm túc : “Đồng chí Cố Bồi, là , giữa và , cái khác thể tặng nhưng giày thì .”
Cố Bồi ngẩn : “Tại ?”
Lâm Bạch Thanh duỗi chân : “Giày đồng âm với Tà, tặng giày chính là tặng Tà, nhất là ngoài du lịch, em giày tặng, chừng sẽ chạy theo cùng khác đấy.”
Lại cố tình : “Liễu Yến cùng em, lo là em sẽ chạy trốn cùng ?”
Cố Bồi vợ, một lúc thì xuống , thẳng thắn thừa nhận: “Có lo chứ.”
Trước giờ là một thẳng thắn, gì là thẳng, biểu cảm chân thành kết hợp với giọng chút hổ, trông giống dáng vẻ của một bé lớn nhút nhát vạch trần những suy nghĩ trong lòng.
cũng luôn: “ đây là đầu tiên em nước ngoài, sẽ hơn nếu cùng.”
Lâm Bạch Thanh mà, lâu , đàn ông chạm cô, cũng luôn đãng trí. Anh ghen lo lắng nhưng kìm nén trong lòng chịu . cái chính là Lâm Bạch Thanh đoán phần nào.
Liễu Yến cũng nước M một chuyến, đến thành phố khác nhưng vì hướng dẫn viên du lịch cho Lâm Bạch Thanh nên cũng mua vé máy bay SF.
đến nơi, đợi khi Sở Tập Thanh đón cô ấy sẽ rời . Hộ chiếu, visa, vé máy bay, tất cả thứ của cô đều do Liễu Yến lo giúp. Còn hẹn là đợi khi nào về sẽ gặp cháu gái nhỏ của Liễu Yến để nuôi. Thấy , trong lòng Cố Bồi bắt đầu nổi cơn ghen, đồng thời cũng suy sụp vì nghi ngờ cô tình cảm với khác. Đó là lý do tại dạo thẫn thờ.
Lâm Bạch Thanh nghiêng đầu, hôn vành tai của đàn ông và : “Liễn Yến yêu , còn sắp lấy cơ.”
Thấy vành tai đàn ông đỏ bừng lên, cô thơm lên gò má thơm mùi cành thông của , nhẹ nhàng : “Em với cùng ngành, em cũng hứng thú với đó, ngoại trừ chuyện xã giao, đường chuyện gì nhiều.”
Làm gì đến mức mà chuyện?
Cố Bồi cũng nhỏ mọn như , chằm chằm đôi môi đỏ mọng và mỏng manh của vợ, : “Em vẫn thể chuyện, chỉ cần em đừng…”
“Chỉ cần em bỏ với là , đúng ?” Lâm Bạch Thanh hỏi ngược . Anh tưởng rằng trong lòng cô còn khác nên để ý từng những xung quanh cô, xuất sắc nhất chính là Liễu Yến, yêu cầu của cũng cao.
Người theo nhưng trái tim thì theo mất .
“Người của em với , trái tim cũng theo , trái tim chỉ theo , ?” Lâm Bạch Thanh chớp chớp mắt, cô cố ý l.i.ế.m môi và kiểu l.i.ế.m đó là một sự cám dỗ c.h.ế.t đối với đàn ông.
Hai gò má cô hôn nhanh chóng đỏ lên, Cố Bồi đột nhiên dậy như rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-443.html.]
Muốn dụ dỗ đàn ông ngủ một đêm mà tốn công tốn sức thế .
Rõ ràng Lâm Bạch Thanh là nhu cầu cực kỳ mạnh mẽ trong chuyện đó, nhưng dường như Cố Bồi luôn khiến cô kích động và háo sắc. Cô vội vàng hỏi: “Đã đến giờ cơm tối , định gì đây?”
Cố Bồi đáp: “Anh đưa tiền cho Tiểu Thanh, bây giờ một lát vẫn còn kịp, bảo cô mua một đôi mới.” Cách của thật là .
Lâm Bạch Thanh : “Đó là chỉ dành cho các cặp đôi đang yêu thôi, chúng lấy , tặng tặng giày cũng cả.”
Cố Bồi nữa, thực sự thể nhận rằng vợ đang đùa nhưng vẫn lo lắng: “Em chắc chắn sẽ chuyện gì chứ?” Có chắc là cô giày của nhưng sẽ bỏ trốn theo khác ?
Lâm Bạch Thanh cố tình : “Nếu mà cứ khờ khạo, gì nhưng cứ giữ trong lòng , động tí là gì với em, cần tặng giày, em tự của em cũng thể chạy theo khác.”
Cố Bồi giường thì vợ kéo ngã xuống, yết hầu khô khốc, tim đập loạn xạ. Đây là đầu tiên trời vẫn sáng, cửa còn đóng mà kiềm chế sự kích thích đó.
Anh là tính tự chủ cao, nhưng mùi thơm cơ thể của vợ kết hợp với mùi dược liệu và trái cây thoang thoảng sẽ luôn khiến vô cùng kích động, đương nhiên khi hành sự vẫn bảo đảm một : “Anh sẽ nhẹ nhàng, nhẹ nhàng.” Rồi tiếp: “Nếu đau hoặc khó chịu thì nhất định bảo , sẽ dừng ngay.”
Mà từ tới giờ, lúc nào Cố Bồi cũng nghĩ rằng nhẹ nhàng, dịu dàng, cũng là .
Sáng hôm tiễn vợ, vẫn thu dọn rác, đến tối mới dọn dẹp.
Thi thoảng liếc thùng rác, lấy thứ đó xem, Cố Bồi mới nhận lẽ hề nhẹ nhàng. Vì giật phát hiện thứ đó rách!
Tối qua dùng hai cái, cái rách, thủng , mà thì hề ! Có cần thông báo ngay cho vợ uống thuốc tránh thai khẩn cấp ?
cô đang ở máy bay mà, thông báo thế nào !
Phía Liễu Liên Chi và Thẩm Khánh Hà, Lâm Bạch Thanh chỉ mập mờ là nước ngoài chữa bệnh cho một bệnh nhân. Cô ở dược đường, họ cũng sẽ đến.
Phía Sở Xuân Đình, Lâm Bạch Thanh cố ý nhắc tới, cũng chào tạm biệt ông .
Vì trong lòng cô cảm thấy, chắc hẳn ông lão sẽ yên tâm để cô một , khả năng sẽ cùng.
Cô và Liễu Yến đều mua vé hạng phổ thông, hành trình dài, cả quãng đường đương nhiên thoải mái, nhưng năm nay, thể mua một tấm vé máy bay nước M, kể cả là vé trong vòng mấy tuần cũng là , hơn nữa xa nhà mà, vất vả một chút cũng thành vấn đề.
DTV
mới lên máy bay, Lâm Bạch Thanh thấy Sở Xuân đình ở hàng đầu khoang thương gia .