Mà theo như , trong tất cả các đoàn khảo sát thì Thẩm Khánh Nghi đưa câu hỏi gian xảo nhất. đồng thời bà cũng chỉ một vài vấn đề quan trọng, đó cũng là vấn đề khó khăn mà bây giờ nhóm của Cố Bồi đang gặp .
Dù thì cô cũng là monitor của một nhà máy vô cùng lớn, thế nên kinh nghiệm của cô phong phú hơn Cố Bồi nhiều.
tiếc rằng ngày mai đoàn khảo sát rời , mà mục đích chuyến của họ vì xin hai bản quyền sáng chế phát minh dược phẩm cho nước Hoa, đổi họ cho gần mười loại dược phẩm của CIBA tiến trong nước, đưa thị trường tiêu thụ.
Chuyện ăn thể xem là nợ kinh tế, chỉ bốn chữ để hình dung: thảm họa giá thành.
Trước đây là Cố Bồi yêu nước, mà là tình cảm chung gì đất nước và dân trong nước cả.
Thế nhưng khi hệ thống chữa bệnh của quốc gia vươn cao tiến đến ngưỡng cửa thương mại cầu thì khắp nơi cũng là hiệp ước bình đẳng, chính điều đó nảy sinh nên tình yêu đất nước của Cố Bồi. Anh xúc động kìm mà : “Quốc gia của chúng bắt đầu quá chậm, về phương diện độc quyền sáng chế chi phí nộp quá đắt, thể tính là nợ kinh tế, cũng đành lòng.”
Lâm Bạch Thanh đang thu dọn thuốc thang, cô : “Có gì mà sợ . Đợi đến khi chúng xin bằng độc quyền sáng chế WTO cho thuốc trung y pha sẵn, trở thành nước thành viên của WTO thì thuốc trung y pha sẵn sẽ giúp thuốc tây các bù khoản thiệt hại đó.”
Ai mà những lời chắc hẳn sẽ rụng răng mất.
Đương nhiên, nếu là Lâm Bạch Thanh của đời thì ngay cả mơ cô cũng dám mơ như .
bây giờ thì khác, nếu ngay cả Cố Bồi cũng khen ngợi trình độ của Thẩm Khánh Nghi thì bà tài giỏi.
Lâm Bạch Thanh dám mơ mộng hão huyền gì đến CIBA cả, nhưng nếu sự trợ giúp của thì cô cũng bằng lòng nhận lấy.
Chờ đến khi kết quả DNA thì cô còn chăm chỉ dựa , để đưa Linh Đan Đường của cô thế giới nữa!
Hai vợ chồng trò chuyện xong thì Lâm Bạch Thanh định cúp điện thoại, bỗng nhiên Cố Bồi hỏi: “Phải Thanh Thanh, đoàn khảo sát một thành viên mắc một căn bệnh hiếm thấy, thế nhưng lẽ thuốc mà đó mang theo kháng dược tính do vấn đề về khí hậu, trong nước thuốc nào để thế, nghĩ là… bên trung y các em thuốc chữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-557.html.]
DTV
Cái gọi là kháng dược tính thường phát sinh ở thuốc tây, giống như thuốc kháng sinh.
Thế thì đó là bệnh gì?”
“Bệnh gì ?” Lâm Bạch Thanh hỏi.
Cố Bồi do dự một lát mới : “Là một loại bệnh nan y, nhưng lẽ em xong sẽ mất.”
“Bệnh lây qua đường t.ì.n.h d.ụ.c ?” Lâm Bạch Thanh vô thức hỏi.
Cô cảm thấy thể nào , CIBA thì , trong đoàn nghiên cứu khoa học mắc bệnh lây qua đường t.ì.n.h d.ụ.c ? Điều khó xảy lắm.
Cố Bồi do dự một chút nhưng vẫn : “Vị trí cũng gần giống !”
Thế thì phiền phức quá. Mẹ của Lâm Bạch Thanh ở trong đoàn khảo sát mắc bệnh lây qua đường t.ì.n.h d.ụ.c và đang trong giai đoạn phát bệnh. Cô một chuyến để nhắc nhở Thẩm Khánh Nghi chú ý.
lúc Cố Bồi còn : “Em về nấm bìu bao giờ ?”
Lâm Bạch Thanh suýt chút nữa hù chết, kết quả mà là âm tính: vảy nấm bìu?
Có điều đây đúng là một chứng bệnh khó chữa mà bình thường từng đến.
âm tính: bìu dái là túi đựng tinh của đàn ông, bởi vì vị trí ẩm thấp nóng bức, một khi âm dương trong cơ thể con bất hòa thì sẽ sinh vảy nấm.
Tây y xem nó như bệnh ngoài da để điều trị, ngừng dùng chất kháng sinh, mà khi cơ thể sinh tính kháng thuốc thì cơ bản là thể điều trị .
Loại bệnh nghiêm trọng nhất Lâm Bạch Thanh từng gặp chính là chẳng những sinh vảy nấm, mà còn sẽ từ vảy nấm sinh trùng nhỏ, khi bệnh đường thì côn trùng ở trong quần sẽ rơi bên ngoài, đó mới gọi là đáng sợ, bình thường cũng nhà xem là bệnh đường sinh dục, bản bệnh cũng sẽ dám ngẩng cao đầu, vài sợ thầy giấu bệnh, tự điều trị lung tung, một bệnh nặng nhưng bởi vì nó mà gây nhiều mạng .