Chuyện kể rằng ngay từ những năm 1971, đất nước chúng chế ngự bệnh đậu mùa.
trong những năm sáu mươi, một đợt bùng phát virus đậu mùa nghiêm trọng xảy ở Ấn Độ.
Người rằng loại virus từng xuất hiện trong lịch sử, là loại virus hung dữ nhất trong tất cả các chủng.
Toàn bộ vắc-xin quốc tế đây vô dụng, gây vô c.h.ế.t và thương tại nơi đó, sắp trở thành đại dịch cầu. Trong tình hình nguy cấp, Liên Hợp Quốc đưa một kế hoạch loại bỏ bệnh đậu mùa quốc tế để giải quyết cuộc khủng hoảng do bệnh đậu mùa mang cho nhân loại.
Tất nhiên đại dịch đó, hai quốc gia Hoa Kỳ và Liên Xô đang trong Chiến tranh lạnh cũng tuyên bố đình chỉ cuộc chiến tranh, tham gia kế hoạch xóa bỏ bệnh đậu mùa quốc tế. Cuối cùng một thập kỷ nỗ lực, WHO tuyên bố rằng bệnh đậu mùa loại bỏ khỏi trái đất.
mặc dù virus loại bỏ, các quốc gia vẫn ngừng phát triển vũ khí vi khuẩn.
Ngay trong năm 1971, Liên Xô nổ một vụ bê bối về việc dùng bào tử bệnh than, trực khuẩn bệnh dịch hạch, cũng như virus đậu mùa chiến tranh sinh học. Vào thời điểm đó tạo nỗi sợ hãi lớn phạm vi cầu, bao gồm cả nước Hoa đang trở mặt với Liên Xô. Có lẽ là căn cứ tình thế lúc đó nên Sở Thanh Đồ mới mượn hai quyển sách .
Thật ngờ cha cô hứng thú với virus truyền nhiễm, hơn nữa còn nhiều sách về hóa sinh. Cho đến hôm nay, Lâm Bạch Thanh mới nhận thức rõ ràng về cha bao giờ gặp mặt. Thật sự là quá đáng tiếc, hai mươi năm khi ông chết, cô mới hiểu rõ ông , phát hiện ông và cô đều chung hứng thú.
Cô đang danh sách thì chợt Sở Thanh Tập : “Thanh Thanh, tình yêu và thành ý của chú Hai đối với cháu còn cần dùng tiền để chứng minh ? Không cần , về tiền bạc quá tầm thường, giữa chúng …”
“Tình yêu và thành ý nên dùng tiền để chứng minh ? Trong két sắt của chú nhét đầy đô la, ủng hộ sự nghiệp của cháu gái một chút cũng tính là gì. Sao nào, chẳng lẽ tình yêu của chú chỉ là bằng miệng?” Lâm Bạch Thanh hỏi ngược .
Sở Thanh Tập Thẩm Khánh Nghi, Lâm Bạch Thanh, : “Không đúng, cảm thấy hai đang hợp tác để tống tiền ?”
Sở Thanh Tập cũng ngu, mấy trăm nghìn đô mà cho Lâm Bạch Thanh thì khác gì dùng bánh bao thịt đánh chó, mà về.
Tất nhiên ông sẽ lừa.
Vừa bên nước M khá bận rộn nên ông cũng trở về .
Về việc cấp bằng sáng chế thuốc trung y và châm cứu, đương nhiên ông cũng sẽ bỏ cuộc nhưng ông định dời nó chậm một chút, qua một thời gian nữa mới nghĩ cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-590.html.]
Trong khi đó, về vấn đề bằng sáng chế quốc tế của WTO, Thẩm Khánh Nghi nhiều nên cũng sẵn sàng giúp đỡ con gái.
nếu thực sự công nhận bằng sáng chế quốc tế thì cần một tiền lớn, chỉ với tiền đầu tư giai đoạn đầu ít hơn một triệu.
Mà mắt tất cả tiền của Liễu Liên Chi đều dùng để xây nhà, bản Thẩm Khánh Nghi cũng nhiều tiền như .
Lâm Bạch Thanh và Cố Bồi chỉ là tầng lớp lao động bình thường, càng móc tiền đó.
Thẩm Khánh Nghi tính toán, khi bà đến nước M, lợi dụng nguồn nhân lực của kéo một khoản đầu tư về.
DTV
Tuy nhiên khi sự việc xong, bà sẽ hứa hẹn lung tung với con gái.
Mà khi hết thời gian điều trị, bà vốn còn chuẩn để tự đến biên giới thăm nơi bà và chồng từng sống. thời điểm , việc hợp tác của CIBA về Artemether và nấm Norcantharidin chính thức bắt đầu.
Cân nhắc về thái độ của cấp Saruman đối với Hoa, Thẩm Khánh Nghi buộc từ bỏ kế hoạch đến biên cương, trở về nước M để .
Tất nhiên việc điều trị não của bà cũng buộc chấm dứt.
Thế nhưng đây cũng là đầu tiên Thẩm Khánh Nghi ngộ sức hấp dẫn của trung y.
Bởi vì khi trải qua việc Lâm Bạch Thanh dùng ba loại châm cứu ngân châm là kim mai hoa, Mã Hàm Thiết châm, cùng với dược cứu thì chứng mất ngủ lâu dài và đau nửa đầu quấy nhiễu bà biến mất, từ đó tái phát nữa.
Khi bà trở về M, ông chủ của bà là Saruman cuối cùng chắc chắn rằng bệnh nấm ngoài da của sẽ tái phát nữa. Đây đương nhiên là một tin .
Phải rằng, trình độ xã hội của Saruman cao hơn so với Thẩm Khánh Nghi, cũng quen nhiều ông lớn tiền. Vừa Thẩm Khánh Nghi thể mượn chuyện để phổ cập kiến thức về trung y một chút cho ông . Sau đó, tiện đà về sự phát triển của trung y trong tương lai.
Để ông hỗ trợ, xem thể kéo một nhà tài trợ lớn đồng ý ủng hộ y học Trung Quốc trở về . Mà khi rời , hai bệnh nhân quan trọng nhất trong tay Lâm Bạch Thanh chính là em Đặng Thứ Phương xơ gan.
Gan của họ sắp mất hết chức năng, đến lúc .
một thời gian điều trị, chứng ứ nước của Đặng Thứ Phương biến mất, sắc mặt cũng hơn rõ rệt.