Lâm Bạch Thanh mang thai, đây là chuyện trọng đại nhất cả đời cô.
Sống một đời, cô cho một đứa bé, đây là chuyện mà đời cô từng dám mơ tới.
Mang thai thì trải qua việc sinh con và ở cữ. Mà trong thời gian , chỉ cần rảnh rỗi thì Lâm Bạch Thanh sẽ sổ ghi chép về các kỹ thuật châm cứu đưa cho Mục Thành Dương, để cho trở thành phụ trách kim châm.
Ngay bàn dài ở trong sân, cô ghi chép hỏi Cố Bồi:
“Rốt cuộc là chuyện gì ? Chuyện bà Trác Ngôn Quân đến từ ? Vậy còn căng thẳng như ?”
Lần hỏi riêng Trác Á xem cô ở nước ngoài . Lúc đó Trác Á cô một bác đến thăm . Họ Trác hiếm, đáng lẽ ngay lúc đó Cố Bồi tới thể sẽ là .
Đó là chuyện của hơn một tháng , nếu thì lý nên căng thẳng như thế.
DTV
Tuy rằng Lâm Bạch Thanh thật sự thể đuổi giúp , nhưng một đàn ông ba mươi tuổi sợ , sợ đến mức đến thì nấp lưng vợ , đây là hình tượng đẽ gì cả.
Hơn nữa Lâm Bạch Thanh vẫn luôn cảm thấy rằng, một phụ nữ thì trời sinh bản năng của , đó chính là yêu thương trẻ con. Trác Ngôn Quân hận Cố Bồi như , liên tục ngược đãi .
Giữa hai chắc chắn xảy một vài chuyện lắm, những chuyện đó là gì? Trong cuộc sống Cồ Bồi là là thẳng thắn, chuyện gì cũng sẽ với cô đầu tiên.
chuyện xảy giữa và Trác Ngôn Quân, im lặng nhắc đến một từ.
Bởi vì cô sống , tâm lý và tuổi tác còn lớn hơn , hơn nữa Cố Bồi một chút trở ngại về phương diện tâm lý nên Lâm Bạch Thanh nuông chiều . Thế nhưng cô cũng cần thẳng thắn, nếu thì cô thể giúp .
Có nhiều ghế bên cạnh chiếc bàn dài, Lâm Bạch Thanh thấy chồng cứ miết tay mãi, cô liền : “Trước tiên xuống , xuống chúng từ từ chuyện nhé. Hẳn là giữa và bà Trác Ngôn Quân xảy vài chuyện tồi tệ, ban đầu với em em thể hiểu , nhưng bây giờ hẳn là thể nhỉ.”
Vậy mà Cố Bồi lời, ngoan ngoãn xuống, do dự một lát : “Anh sẽ là một cha thật .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-614.html.]
Bây giờ bộ tâm tư của đều dành cho đứa nhỏ đời, quyết tâm trở thành một cha đủ tư cách. Cô , chuyện đáng sợ nhất của là đến , vô cùng hoảng lộn nhưng vẫn quên trách nhiệm cha của . thể căng thẳng mãi như , sớm muộn gì tâm lý của cũng sẽ gặp trở ngại thôi.
Lâm Bạch Thanh khúc khích, dịu dàng : “Không ai trời sinh là một cha cả, ai cũng cần học tập. Cho dù ban đầu cũng , miễn mà sửa là .”
Cô cũng chỉ một câu vô cùng bình thường, nhưng yết hầu của khẽ run rẩy: “Thật ?”
Lâm Bạch Thanh , : “Đương nhiên . Con chỉ sống một đời, từ khi sinh và trở thành một đứa trẻ, kết hôn trở thành cha . Ai cũng là đầu tiên, cũng sẽ mắc sai lầm, bình thường mà .”
Đây vẫn là một câu bình thường, nhưng đột nhiên bao nhiêu âu lo của quân y Cố từ lúc vợ mang thai cho đến nay dần dần tan biến .
Đôi mày thanh tú, đôi mắt mê man, những cơ bắp và cả cơ thể trong nháy mắt như thư giãn.
Đương nhiên, giữa và Trác Ngôn Quân xảy chuyện gì, bây giờ quả thật cũng nên cho Lâm Bạch Thanh .
Cố Bồi miết hai tay một lát mới : “Khi còn nhỏ, từng gây một lầm với bà Trác Ngôn Quân, bởi vì lầm đó mà bà phạt nhiều năm…”
Đang thì phía vang lên tiếng loảng xoảng, ngay đó là tiếng bật lửa. Cố Bồi dừng nữa, đầu , chỉ thấy cuối cùng tan là Mục Thành Dương khỏi cửa là châm một điếu thuốc.
Thấy Cố Bồi đang điếu thuốc của , Mục Thành Dương hỏi: “Quân y Cố cũng một điếu ?”
Từ đến giờ Cố Bồi tan thì Linh Đan Đường cũng tan , nên đây cũng là đầu tiên Cố Bồi thấy Mục Thành Dương hút thuốc. Vợ của đang mang thai, mà phụ nữ thai thì hít khói thuốc.
mà Mục Thành Dương công khai hút thuốc mặt vợ ? Dĩ nhiên là thể , Cố Bồi dậy định dập điếu thuốc.
Thế nhưng Lâm Bạch Thanh nhanh tay lẹ mắt giữ tay , lắc đầu hiệu cho đừng , cũng đừng can thiệp. Bây giờ Mục Thành Dương là ông chủ của Linh Đan Đường, cũng là bác sĩ khám cho nhiều bệnh nhân nhất.
Mỗi ngày đều tan tối muộn, miệng ngậm điếu thuốc, mở vòi nước, tạo bọt xà phòng rửa tay thật sạch sẽ, rít mạnh một thuốc, vứt điếu thuốc xuống đất giẫm lên, đó xoay bước khỏi cửa.