Đợi khi máy siêu âm Doppler màu ba chiều giới thiệu, Liễu Liên Chi vội vàng đưa cháu gái siêu âm.
Tất cả đều vô cùng mong chờ, thấy khi siêu âm bằng máy Doppler màu, bé con lớn lên hình dạng như nào. hiện tại dùng máy siêu âm Doppler màu, quy trình lâu.
Vì thế Lâm Bạch Thanh siêu âm sớm nhưng mãi đến 28 tháng chạp hôm nay mới kết quả siêu âm màu. Liễu Liên Chi chờ ở bệnh viện, Tiểu Thanh cũng tò mò, chạy đến bệnh viện chờ từ sớm. Mà hôm nay Lâm Bạch Thanh châm cứu điện cho Thẩm Khánh Nghi. , cô Thẩm Khánh Nghi từ nước M trở về để thăm con gái.
ngày nghỉ của Thẩm Khánh Nghi nhiều, thời gian nghỉ ngơi ở thành phố Đông Hải cũng dài. Sau khi để con gái châm cứu cho mấy ngày thì lập tức chuẩn khởi hành đến biên giới, tự đến Thạch Hà Tử, đến thăm nơi chồng từng sinh sống.
Lâm Bạch Thanh thật sự thể hiểu suy nghĩ của Thẩm Khánh Nghi.
Hơn nữa còn lo lắng, suy nghĩ của bây giờ hại cho cơ thể bà . , bà từng một chồng, đàn ông đó vô cùng xuất sắc, cũng vô cùng yêu bà .
bà chính mắt thấy tro cốt của đối phương, cũng nhật ký của , sách đàn ông ghi chép. Biết đối phương cũng rõ bản , theo lý mà thì nên buông tay đối phương và rời khỏi nó.
Thẩm Khánh Nghi vẫn thể bước .
Hơn nữa từ khi phát hiện Sở Thanh Đồ là một tồn tại, theo lời đứa con Bob của bà , cả bà rơi một cảm giác phấn khích.
Lúc ở nước M, trừ khi bà việc thì thời gian còn đều dành thời gian tìm hiểu biên giới, tìm hiểu về thời gian đó. Sau khi về nước cũng , luôn thích chuyện với Lâm Bạch Thanh về cha xuất sắc, lương thiện .
Bây giờ, ở giường, thử nghiệm châm cứu bằng điện mới, bà liên tục nhắc đến Sở Thanh Đồ với Lâm Bạch Thanh: “Thanh Thanh, con ? Mẹ xem nhật ký của bản mới cha con nghiên cứu về sinh hóa và hóa học phân tử, hơn nữa ở binh đoàn mà ông việc năm nào cũng là đội viên gương mẫu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-645.html.]
DTV
Lâm Bạch Thanh : “Sở Thanh Đồ vô cùng ưu tú nhưng hiện tại ông qua đời. Con thấy thể đến biên giới thăm quan nhưng cố gắng đừng để bản kéo sâu . Bởi vì việc khiến hao tổn nhiều tâm huyết mà một khi tâm huyết hao hụt thì khó để bồi bổ .”
Bởi vì cách biệt tuổi tác quá lớn, hiểu cũng khác là bao, lúc Thẩm Khánh Nghi với con gái giống con, ngược giống bạn bè hơn, cái gì bà cũng tự nguyện chia sẻ với con gái.
Cười khổ, bà : “Thanh Thanh, càng nhiều thì càng phát hiện cha con ưu tú như nào. Ông ưu tú chỉ ở chỗ ông sinh là một trai trai phương Đông mà còn ở những hành động của ông đối với . Con , khi một tháng ông chỉ tám đồng tiền ăn, ông cũng tự nguyện mua thỏ trắng đồ ăn cho . Lúc sinh con là mùa đông, mùa đông ở biên giới, mặt hồ kết thành băng dày nhưng ông vẫn phá lớp băng dày để câu cá mang ngoài bán, chỉ để tiền mua sữa bột cho con. Nghĩ đến đây thể nào buông bỏ .”
Không là bà thể buông mà càng hiểu rõ, bà càng phát hiện chồng c.h.ế.t như nào, bà buông bỏ. Vì thế giống như bây giờ chỉ còn bản còn nhờ ông , nhắc đến ông thì giống như ông vẫn còn sống. Mà cảm xúc thì cách nào chữa , cũng ai thể giúp .
Nghe thấy cầu thang vang lên tiếng bước chân, Lâm Bạch Thanh chuyển chủ đề, : “Chắc là Tiểu Thanh về .”
Mong chờ đối với đứa bé cuối cùng cũng cắt ngang suy nghĩ của Thẩm Khánh Nghi, bà còn kim châm cứu, nên dậy chỉ thể cố gắng ngoài cửa, gọi: “Tiểu Thanh, là con ? Mang siêu âm màu đến đây ?”
Không , đến mà chỉ gõ cửa, thấp giọng : “Thanh Thanh, là .” Đây là giọng của Cố Bồi.
lúc Thẩm Khánh Nghi châm cứu xong.
Lâm Bạch Thanh tắt máy điện rút ngân châm , đắp cho Thẩm Khánh Nghi một cái chăn lông. Từ trong phòng , chỉ thấy Cố Bồi đeo balo lưng, hành lang.
Cô hỏi: “Anh tan ?” Lại hỏi: “Giấy siêu âm màu , ? Cho em xem.”
Cố Bồi nhíu mày: “Tiểu Thanh cầm nhưng con bé cầm về nhà cho em ?” Lại vội : “Xem trong giấy siêu âm thì đứa nhỏ vấn đề gì, đúng …”
Anh kích động chỉ cằm , dịu dàng : “Cằm của đứa nhỏ giống hệt em.”