Mà nếu Lâm Bạch Thanh dùng kim châm hằng ngày, quá quen thuộc với nó, chỉ cần cô qua loa một chút thôi, mắt thường độ dài 2mm , thì nếu cô phát hiện ngay tại chỗ, nếu cô để Cố Bồi đưa giáo trình châm cứu cho Hashimoto thì ?
Há chẳng là chờ đến mãi cô mới phát hiện chơi xỏ ?
DTV
Cố hết sức để bình tĩnh , Lâm Bạch Thanh cất kim đến cạnh Cố Bồi.
Tất cả trong phòng đều theo, cô nén giận với chồng: “Giáo trình châm cứu tổng cộng 50 trang, xé bỏ 5 trang trong đó giao phần còn cho ông Hashimoto.”
Trác Ngôn Quân nâng cao tông giọng hết: “Mày xé mất một phần, còn tụi tao thế nào?”
“Các cắt đứt kim châm của , từng nghĩ tới nó còn thể trị bệnh nữa ?” Lâm Bạch Thanh hỏi ngược .
Ngay đó, Cố Bồi thật sự lật cuốn sổ chọn trang bắt đầu xé.
Dĩ nhiên Hashimoto Juichi cam tâm , trong căn phòng , vợ chồng Cố Bồi chỉ hai , mà ông dẫn theo cả nhóm nhân viên, một ánh mắt hiệu thôi của ông trực tiếp áp sát.
Giáo trình quá đỗi quý báu, dù dùng vũ lực họ cũng thể để Cố Bồi xé nó . Mà điều lên rằng đơn xin cấp s.ú.n.g của Cố Bồi tác dụng .
Nhìn thấy một nhóm vây đến, đưa sổ cho Lâm Bạch Thanh, chắn mặt vợ, lập tức móc s.ú.n.g !
“Pio, dừng tay, bỏ s.ú.n.g xuống!” Trác Ngôn Quân hét to.
Mà Cố Bồi xoay đầu s.ú.n.g một cái, lạch cạch một tiếng lên nòng chĩa thẳng Hashimoto Juichi. Thế mà chiêu tác dụng, đồng thời dừng hết hành động , Hashimoto Juichi cũng hoảng sợ giơ tay lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-661.html.]
Lâm Bạch Thanh sắp sinh , đương nhiên bảo vệ là chính, mà kim châm Côn Luân thì , tuy cắt một đoạn, sẽ ảnh hưởng hiệu quả trị liệu, nhưng dù gì phần ngắn cũng ngắn nên cũng ảnh hưởng lớn lao, nên cô cầm quyển giáo trình chần chừ xoay , bước khỏi căn phòng.
Còn Cố Bồi, s.ú.n.g trong tay, hơn nữa Hashimoto Juichi là một vị khách ngoại lai đến viếng thăm, chắc dám trở mặt với Cố Bồi nên cô lo cho .
Lâm Bạch Thanh tức vô cùng, tức đến lạnh cả tay chân, bụng cũng siết . Bộ kim châm quý báu đến thế, lưu truyền ít nhất ngàn năm, là bảo vật của các thế hệ bác sĩ trung y, cũng là dụng cụ cứu .
Hashimoto Juichi mà cắt là cắt, hơn nữa ông còn cắt lẽ thẳng khí hùng, thậm chí chẳng hề cảm xúc hổ thẹn nào. Cũng chính là tuy bề ngoài ông tôn trọng Lâm Bạch Thanh, cũng khiêm tốn nhã nhặn. ông tôn trọng, cũng hề kính nể nghề nghiệp hiện tại của , đây mới là điều Lâm Bạch Thanh tức nhất.
thành việc phim , cô cũng sạch phương án trị liệu , cô thể xé bỏ giáo trình châm cứu nhưng giao phương thuốc trung tây y, mà châm cứu, vì hết, chỉ cần bác sĩ bằng lòng sâu nghiên cứu, học là chuyện sớm muộn.
Lâm Bạch Thanh đang giận thì thấy một nhóm ông cụ đầu tóc bạc phơ qua, còn dẫn theo hai công an.
Hai công an thẳng qua tòa nhà , thấy Lâm Bạch Thanh ở cổng thì một trong đó chào cô : “Cô gái , mấy ông lão là nhà thư pháp Sở thương mại mời từ các nước thế giới, mấy ngày gần đây luôn tổ chức triển lãm tranh ảnh hữu nghị ở đây, lúc nãy chúng nhận báo, là ở trong tòa nhà của cô lén trộm tranh thư pháp của họ, chúng thể kiểm tra chứ?”
Một ông cụ : “Tranh thư pháp chúng mang đến biến mất hết , ở đây cũng nhiều, chắc chắn là các cô trộm.”
Một ông lão khác : “Chúng đều là ông già về hưu, ở đây giao lưu tranh ảnh cũng chỉ là để tu tâm dưỡng tính, các cô thật là… Muốn xem chúng thể đón tiếp bất kỳ lúc nào, thể trộm là trộm, trộm hết tranh ảnh của chúng chứ?”
Lâm Bạch Thanh ở cổng Sở Xuân Đình chắp tay phía cùng, nhớ chuyện Hashimoto Kuro đến mấy ông lão đánh gãy tay trong đồn cảnh sát, cô cũng tình tình của Sở Xuân Đình hống hách ngang tàng, là kẻ chịu để thiệt thòi.
Thật cô hề thích phong cách việc của ông cụ, cô cũng dĩ hòa di quý hơn.
chuyện Hashimoto Juichi quá đáng, mà điều tức hơn là ông hủy kim châm, nhưng thậm chí ông còn chẳng nhận là sai. Cắn răng, cô buông nắm tay cửa, : “ chứng, là trong nhà trộm tranh thư pháp, các ông lục soát !”