Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 676

Cập nhật lúc: 2024-12-07 00:26:18
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dứt lời, mặc dù Sở Xuân Đình dốc hết của cải để xây nhà cửa như Liễu Liên Chi nhưng cũng mặt tiền cửa hiệu, cũng như tiệm đồ cổ ngay mặt tiền vốn định cho đứa cháu trai Sở Tam Hợp, thêm đó là vài căn tiệm cho Nhị sư ca Trần hải Lượng của Lâm Bạch Thanh mở tiệm lẩu đều ở khu sầm uất, hơn nữa đều là những cửa tiệm tấc đất tấc vàng.

Tuổi tác của ông cụ lớn, thêm đó thích gây thù chuốc oán, vì để phòng hờ ngày nào đó bản ông dậy nữa nên bắt đầu từ năm ngoái, ông dần dần sang nhượng hết các cửa tiệm để Lâm Bạch Thanh tên.

Mặc dù mắt tiền thuê vẫn do của ông thu nhưng một khi ông c.h.ế.t thì những cửa tiệm sẽ tự động thuộc về Lâm Bạch Thanh. Ông thích cược, cũng đặt cược cả dòng họ lên đứa cháu , cho dù là cháu gái thì ông cũng cam tâm tình nguyện nhận thua để nó mang họ Cố.

Cố Bồi cũng quá hẹp hòi, chịu để ông gặp cháu nào.

Ông cụ cũng chịu thua, thấy Cố bồi đặt đứa bé lên nôi thì nhóc con bắt đầu lóc, giọng oe oe của đứa bé khiến ông cảm thấy đau lòng nên lệnh cho Cố Bồi: “Cố Bồi, đưa đứa bé để bế.”

DTV

Cố Bồi sẽ mắc bẫy của ông cụ, nhẹ nhàng ôm đứa bé lên, nếp nhăn giữa hai chân mày cũng giãn . Ông cụ càng tức giận hơn lệnh cho : “ bảo cháu bế đứa nhỏ qua đây.”

Cố Bồi vẫn vờ như thấy gì, ôm lấy đứa bé đung đưa qua , thấy con bé uống sữa nên dìu vợ lên.

Lâm Bạch Thanh sợ hai họ cãi nên nhỏ giọng : “Đồng chí Cố Bồi, bế qua cho ông Sở ngắm chút .”

Lúc Sở Xuân Đình vẫn còn thoải mái, nghĩ rằng cháu rể cũng chỉ đùa cho vui thôi, quậy phá thế nào thì chỉ cần một câu của cháu gái thì cũng theo.

Ai ngờ Cố bồi dìu vợ dậy dịu dàng đáp: “Ông Sở, theo thống kê thiện, tỷ lệ trẻ nhỏ ngã c.h.ế.t ở nước Hoa những năm bảy mươi chỉ mười phần trăm, nhưng cho đến những năm chín mươi, kể từ khi bắt đầu kế hoạch hóa gia đình đến nay thì nó lên đến sáu mươi phần trăm, mà sự thật phía con thấy thôi phát hoảng chỉ một câu “kế hoạch hóa gia đình, trọng nam khinh nữ”, ông cảm thấy tình hình như thế thì dám bế con gái cho ông ngắm ?”

Sở Xuân Đình tức giận: “Cháu ý gì, cháu sợ …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-676.html.]

Sợ thấy là con gái thì sẽ như những lão già phong kiến ngu hại c.h.ế.t con bé ?

Ánh mắt Cố Bồi chằm chằm đứa bé đang nhắm chặt mắt quấn tã, thốt lên một câu: “Không thể .”

Sở Xuân Đình tức đến mức đập bàn, ông định gì đó thì con bé ông ồn nên bắt đầu bật , giọng cất lên liên tục, như thể đang chịu nỗi uất ức to lớn nào đó.

Ông cụ thì bắt đầu sốt ruột, dịu dàng : “Cục cưng ngoan, ông cố nạt nộ nữa, lớn tiếng nữa.”

Lâm Bạch Thanh chịu nổi giọng buồn nôn đó nữa nên hiệu với chồng : “Cho ông mặt .”

Nói thì lý do Cố Bồi để ý đến bốn chữ “trọng nam khinh nữ” là do tình hình kế hoạch hóa gia đình hiện nay, thêm đó là trong bệnh viện, đặc biệt là khoa chăm sóc đặc biệt, nên khá đồng cảm với bốn chữ .

Cùng bệnh nặng nhưng nếu đứa bé đó là con trai thì bất chấp đập nồi bán sắt cũng chữa cho khỏi.

nếu đứa bé đó là con gái thì hầu như đều sẽ từ bỏ việc điều trị, hơn nữa đều do phía nhà cha bệnh nhân quyết định từ bỏ, hầu hết cứu con gái đều là , gặp nhiều cảnh nhân tình thế thái như , thêm đó Cố Bồi thuộc hộ gia đình bộ đội nên chỉ thể sinh một con và Sở Xuân Đình thì trời sinh là kẻ ác, còn trọng nam khinh nữ, bảo dám đưa con gái cho ông bế chứ?

Cho nên Cố Bồi hề cố chấp, cũng nhỏ nhen mà là thật sự lo, lo rằng Sở Xuân Đình sẽ vì một đứa cháu trai mà cố ý hại đến con gái .

Mặc dù những lời với vợ nhưng ánh mắt Cố Bồi luôn chằm chằm Sở Xuân Đình: “Con bé là con của , trách nhiệm bảo vệ an cho nó, thể để ý đồ đến gần gây nguy hiểm cho nó .”

Còn rõ ông cụ ý đồ hại con bé ?

Loading...