Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 722

Cập nhật lúc: 2024-12-07 13:14:29
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, con tàu khởi hành.

Mặc dù hướng tới nhưng Lâm Bạch Thanh trực giác rằng nó đến Hồng Kông. Khi đến đây, cô nghĩ cô cần xác định danh tính của đó thì ít nhất cô cũng phép lên thuyền.

Hơn nữa cô nghĩ khá đơn giản, cô nghĩ của Cục tình báo về băng nhóm của Trương Tử Cường, cô đến đây để nhận diện bọn chúng nên chút lo lắng, cô sợ cơ thể sinh sẽ còn nhanh nhẹn và sẽ gây cản trở cho .

thực tế, chuyện đơn giản như cô nghĩ.

Người của Cục tình báo Hồng Kông và Ma Cao truy đuổi băng nhóm đó lâu như nên thể hiểu rõ bọn chúng. Họ cũng chuẩn đầy đủ. Lâm Bạch Thanh gọi đến đây chỉ để hỗ trợ họ trong công việc.

Cho nên, một đồng chí họ Ngô tự giới thiệu là cục trưởng cục tình báo mời cô đến một căn phòng, trong phòng một chiếc TV và một núi băng ghi hình.

Nhìn hình ảnh TV và phương pháp ghi hình, đây là một video lén băng nhóm của Trương Tử Cường.

Cục trưởng Ngô là một ông già nghiện t.h.u.ố.c lá vì ngón trỏ và ngón giữa tay của ông đều hun khói đen kịt.

Mà trong gian phòng dầu máy, thuốc lá, dầu diesel, mùi biển tanh và các loại mùi khác, hiểu Lâm Bạch Thanh thấy quen.

Rời mắt khỏi tivi, cục trưởng Ngô đốt một điếu thuốc : “Chúng mà cháu đang đến, ông gọi là lão Phàn, ông địa vị cao trong băng nhóm nhưng ông với đại ca băng nhóm như hình với bóng. Đặc trưng của ông là ông khập khiễng, nhưng mà…”

Thấy Lâm Bạch Thanh nhíu mày, cục trưởng Ngô dụi tắt t.h.u.ố.c lá của : “Cháu kỹ xem, trong băng ghi hình ông khập khiễng, nhưng hãy xem video khác, cháu thấy , ông khập khiễng nữa. Cho nên lúc nào ông cũng khập khiễng, lúc lúc , lúc khập khiễng lúc , cho nên, chúng thể chấp nhận phán đoán của cháu.”

Lúc Lâm Bạch Thanh đang xem video, đàn ông tên lão Phàn xuất hiện màn hình, ông đang bộ. Quả thật, chân ông trông vẫn , tự nhiên.

Cục trưởng Ngô đổi băng ghi hình và tua đến một đoạn khác, trong đoạn hình như ông khập khiễng. Sau khi xem bảy tám bản nữa, hai lão Phàn khập khiễng, còn thì . Đi khập khiễng là một đặc điểm đặc biệt, nhưng lúc thì khập khiễng lúc thì , để cô phán đoán đây? Lâm Bạch Thanh cũng cảm thấy kỳ lạ, vì xem từng băng ghi hình để xem chuyện gì đang xảy .

Cục trưởng Ngô bớt chút thời gian ngoài một chuyến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-722.html.]

Trong tay ông hai chiếc bật lửa giống hệt , , ông xin mới : “Bác sĩ Tiểu Lâm, đồng chí Cố Bồi mũi cháu nhạy, cháu thể ngửi mùi nhận , một trong hai cái bật lửa thuộc về Tiết Sưởng, một cái của , chúng thử ngửi xem ?”

DTV

Xem đây là kiểm tra khứu giác của cô.

Ngửi bật lửa kiểm tra khứu giác đúng là chuyện .

Đầu tiên, nó sử dụng dầu diesel mùi hăng thể che giấu mùi của một mang nó. Hơn nữa, Tiết Sưởng và cục trưởng Ngô đểu hút thuốc, mùi t.h.u.ố.c lá cũng sẽ giấu một phần mùi cơ thể. Lấy bật lửa của bọn họ thử cô, bọn họ xem cô là chó cảnh sát ?

Thấy cô đến lấy bật lửa, cục trưởng Ngô : “Nếu thì thôi, chúng mong đợi cái .”

Lâm Bạch Thanh cầm một cái bật lửa lên.

Ngửi cái xong, cô lấy cái khác lên ngửi, cô chỉ cái thứ hai : “Cái là của chú.”

Cục trưởng Ngô đánh dấu chiếc bật lửa cầm lên, ông kinh ngạc: “ là cháu cái mũi chó.”

Ý thức lời chút khó , ông vội vàng : “Thật xin , ý chú là cái mũi cháu . Mà , cháu ngửi , mũi cháu công năng đặc biệt ?”

Lâm Bạch Thanh : “Chú luôn ở biển, chú mùi biển tanh, Tiết Sưởng mới lên thuyền nên chú , chiếc bật lửa mùi dầu động cơ và biển tanh nồng nặc, đương nhiên cái là của chú.”

Cục trưởng Ngô cầm chiếc bật lửa rơi trầm tư.

Chân lão Phàn lúc khập khiễng lúc , khó phán đoán, mà mùi cơ thể thì đến gần mới thể ngửi.

cấp rõ, nhà quân nhân phép mạo hiểm, đây?

Cuối cùng, ông : “Có mệnh lệnh từ cấp , an hết, nhiệm vụ là thứ hai, cháu phép lên thuyền nhưng vì mũi cháu lợi hại nên sẽ xin nữa và cố gắng sắp xếp cho cháu lên thuyền. Cháu cứ đợi…”

Loading...