Không đợi các vị khách ở đây kịp tiêu hóa hết kiến thức , Sở Thanh Đồ : “ điện sinh học chỉ là một trong những loại vật chất kinh lạc vận chuyển, còn một vật chất mà y học hiện đại tên, sẽ về nó. Giống như điện tâm đồ và điện não đồ là phương pháp khám và chữa bệnh thông qua điện sinh học của y học hiện đại, châm cứu, là phương pháp lấy điện sinh học vật dẫn của trung y chúng , để điều trị bệnh.”
Lời giải thích của ông càng dễ hiểu hơn, hầu như tất cả nước ngoài ở trong phòng đều gật đầu.
DTV
Ngay đó Sở Thanh Đồ : “ thông qua kinh lạc, những gì chúng thể chỉ dừng ở châm cứu bằng điện xung, trong tương lai xa, thông qua âm thanh, ánh sáng, nhiệt, từ tính, chúng còn thể phát hiện nhiều phương pháp điều trị hữu hiệu hơn!”
Ngập ngừng một lúc, hiện trường vang lên một tràng vỗ tay nồng nhiệt.
Đây là phép lịch sự, mà là tiếng vỗ tay phát từ nội tâm của những chuyên gia nước ngoài , là sự tôn trọng đối với trung y của nước Hoa!
Cố Bồi mới xuống tầng, lúc mới lên tầng, thấy Sở Xuân Đình chống gậy, một cô độc bên ngoài hội trường, lập tức tìm cho ông một cái ghế, để cho ông .
Sở Xuân Đình đúng lúc đang mỏi chân, nên xuống.
Mà lúc Sở Thanh Đồ từ điện sinh học đến kinh lạc cổ điển, đến đồng vị phóng xạ, dòng chảy vật chất, dòng chảy đồng vị.
Đây là những thứ mà ngoại trừ những chuyên môn thì ngay cả phóng viên cũng hiểu .
mà đương nhiên các chuyên gia chỉ hiểu , hơn nữa còn cảm thấy vô cùng hứng thú.
Vì bài diễn thuyết của Sở Thanh Đồ liên tục gián đoạn, liên tục lên hỏi ông những vấn đề chuyên môn.
Sở Thanh Đồ ở sân khấu, bình tĩnh rõ ràng từng chữ, giọng vang dội, hỏi gì đáp nấy.
Còn ông cụ ở bên ngoài, mặc dù hiểu những thuật ngữ chuyên môn mà con trai , nhưng cuối cùng nhận rõ một sự thật đó chính là Trường Giang sóng xô sóng , con trai trưởng mà ông cho là vụng về, bụng, còn tiền đồ từ khi còn nhỏ, đạt đến vị trí đỉnh cao trong lĩnh vực mà ông am hiểu trong hai mươi năm sự kiểm soát của ông .
Cả đời ông , cho dù bao nhiêu thành tích và khuyết điểm ở phương diện khác, nhưng đối với con trai trưởng, đúng là đối xử tệ.
Ông là một cha đủ tư cách, chứ đừng đến là một cha .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-896.html.]
Điều khiến Sở Xuân Đình vô cùng chán nản và đau khổ.
Lại lấy hộp thuốc từ trong túi , ông nhịn khổ.
Thật đáng mỉa mai, đứa con trai út ông yêu thương nhất, mà ngay cả hai viên thuốc cứu mạng ông cũng chịu để cho nó, còn nghĩ cách tính kế nó.
Ông cụ đột nhiên cảm thấy trong lòng vô cùng thống khổ, từ từ bước trong thang máy, đang trở về phòng, một bàn tay to nhẹ nhàng đặt lên vai ông .
Là Cố Bồi, : “ thấy Hashimoto Juichi lên xe cứu thương của bệnh viện Dưỡng Hòa.”
Anh những nghi ngờ giống như Hashimoto Juichi, lúc mắt ông cụ, hỏi: “Ông đổi thuốc của ông thành gì, chẳng lẽ là…” Thuốc độc?
Nói đến thuốc Hashimoto Juichi uống, tinh thần Sở Xuân Đình lập tức trở .
Xuống thang máy, phòng, ông hỏi Cố Bồi : ‘Theo cháu thấy, sẽ cho Hashimoto thuốc gì?”
Cố Bồi nhớ chiến tích huy hoàng mấy năm nay của ông cụ, đoán rằng ông sẽ cho Hashimoto dùng thứ gì , mà đúng như Sở Xuân Đình nghĩ, đàn ông của nhà họ Cố, từ Cố Minh đến Cố Khắc, ông Ba ông Năm, cho dù là Cố Vệ Quốc, đều là chính nhân quân tử mà Sở Xuân Đình coi thường.
Nói tóm , bọn họ thà chính chịu thiệt, cũng hại tính mạng của khác.
Hơn nữa lúc Hashimoto Juichi uống, sẽ cho rằng, thứ ông uống chính là Tô Hợp Hương Hoàn do Linh Đan Đường sản xuất.
Một khi ông c.h.ế.t ở chỗ , trai ông là Hashimoto Kuro, cháu trai ông là Hashimoto Koyasu, đám đó nhất định sẽ hắt nước bẩn cho Linh Đan Đường.
Người sẽ Hashimoto Juichi c.h.ế.t do uống thuốc Tô Hợp Hương Hoàn của Linh Đan Đường, sẽ vì mà yêu cầu Linh Đan Đường bồi thường, hoặc là cố ý bôi đen, vơ vét tài sản.
Đây sẽ là một đòn giáng mạnh thị trường nước ngoài mà Linh Đan Đường sắp phát triển.
Đương nhiên Cố Bồi hy vọng chuyện sẽ xảy .
thể quản Sở Xuân Đình – ông cụ thích những việc kỳ quái , cân nhắc một lúc, : “Nếu như là vì ân báo ân oán báo oán, thì dùng thuốc gì cũng , nhưng vì tương lai của Linh Đan Đường và giới trung y nước Hoa, ông…”