“Hashimoto Koyasu cũng , chờ bà trở về nước N, sẽ tống bà bệnh viện tâm thần.” Cố Bồi dừng một chút tiếp: “Đương nhiên, bà dùng thuốc lâu như , não tổn thương nghiêm trọng, trạng thái tinh thần định, bà còn là năng lực dân sự bình thường nữa, bà là một bệnh nhân tâm thần.”
Trác Ngôn Quân ngạc nhiên một lúc, bỗng nhiên dọa sợ, vội vàng vỗ ngực: Pio, vấn đề gì cả, bình thường, tỉnh táo, thật đấy…”
khi ánh mắt bà chạm ánh mắt con trai, bà bỗng nhiên rùng .
Bà chợt hiểu gì đó: “Con… Con cũng đưa bệnh viện tâm thần ?”
Bà lên, xoay định chạy, Lâm Bạch Thanh nhịn nữa bèn chen thêm một câu: “Đi , ngoài , Hashimoto Koyasu đang lo bắt bà kìa, bà ngoài, sẽ đưa bà ngay đấy.”
Không hộ chiếu, tiền, nếu bà chạy ngoài thì khác gì dê miệng cọp cơ chứ?
Trác Ngôn Quân nhào tới chỗ điện thoại, bà chỉ một con trai là Cố Bồi, bà gọi cho Pete, Plok và Paul, nhưng chỉ mới cầm điện thoại lên hạ tay xuống.
Không mấy đứa con trai yêu tiền, mà thật Cố Bồi tự tay Cố Khắc nuôi dưỡng giáo dục, cũng là chính trực nhất trong bốn em. Một tiền lớn như , thế mà tinh thần bà bất , bà lọt tay ai trong mấy em mà chẳng bệnh tâm thần chứ?
Hơn nữa, đây là thành phố cảng, mối quan hệ của những đứa con trai khác tác dụng gì, bà chỉ Cố Bồi mà thôi.
“Pio, xin , cầu xin con.” Lúc Trác Ngôn Quân mới thấy sợ.
Bà run bần bật.
cuộc chuyện giữa Cố Bồi và bà vẫn kết thúc, chờ bình tĩnh mới tiếp: “Nếu thật sự thì cho bà uống thuốc liên tục , cùng lắm là trong vòng một tuần nữa, tinh thần bà sẽ trở nên bất . Mà khi một bất về tinh thần, cha , vợ hoặc chồng, con cái của đó sẽ trở thành giám hộ hợp pháp, như , sẽ trở thành giám hộ của bà ở thành phố cảng, mà thể giúp bà hộ chiếu, đồng thời sử dụng hộ chiếu để báo mất con dấu ở đây, tiện thể thể báo mất con dấu của bà ở nước N và nước M trong vòng một tuần, tuyên bố nó mất hiệu lực.”
Đoạn quá phức tạp, dung lượng não của Trác Ngôn Quân thể xử lý .
Bà con trai một lúc lâu hỏi nhỏ: “Thế là con sẽ đưa bệnh viện tâm thần, ?”
Cố Bồi dỗ con gái ngủ mới đến đây chuyện, đương nhiên đây là mục đích của . Anh già chằm, bất lực : “Nếu thì thành phần thuốc cho bà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-921.html.]
Dù bà cũng ngốc như , nếu thành phần thuốc cho bà , bà vẫn sẽ ngu ngơ mà uống, uống một thời gian nữa, tinh thần sẽ bất , lúc em Cố Bồi sẽ là đại diện để tòa với nhà máy Hashimoto.
Trong lúc tinh thần của bà đang bất sẽ đưa bệnh viện tâm thần, em bọn họ cần lo lắng bà sáu mươi tuổi thêm một tình yêu tuổi xế chiều đàn ông lừa gạt, gây thêm phiền phức cho họ nữa.
Trác Ngôn Quân vẫn hiểu: “Vậy các con gì?” Sau đó tiếp: “Cho con, cho con hết.”
Cố Bồi lên : “Bà di chúc , tiền bạc thì bà tự chia, nhưng cổ phần…”
Anh còn xong, Trác Ngôn Quân chợt hiểu , thẳng : “Cho Sở Sở hết!”
Cố Bồi ngạc nhiên một lúc sải bước tới cửa mở cửa , đúng lúc chào đón trai Paul của .
“Ha ha, định gõ cửa thì em mở ?” Paul .
Lâm Bạch Thanh hiểu tại lúc nãy Cố Bồi vẫn luôn yên .
Đây là khách sạn quốc tế cao cấp năm , đương nhiên an là vấn đề, chỉ cần Hashimoto Koyasu c.h.ế.t ở thành phố cảng thì sẽ tay tại nơi .
Cố Bồi vẫn lo cho con gái.
Anh đe doạ dụ dỗ nhưng để con gái thấy, nên đành dỗ cô bé ngủ , nhưng vẫn lo con gái gặp chuyện gì nên lúc nào cũng cảnh giác, lắng tiếng ngoài cửa.
Hành lang trải thảm, thể tiếng của đường, nhưng Paul mới tới từ hành lang là ngay. Thấy trai, Cố Bồi bèn hiệu cho tiến .
DTV
Mà cuối cùng thì Trác Ngôn Quân cũng hiểu ý con trai, cũng tỉnh táo sự vui mừng như điện khi giành tài sản cùng sự sợ hãi khi con trai tống bệnh viện tâm thần.
Bà : “Pio, em các con cứ bàn bạc , tuỳ các con, nhưng để cổ phần của nhà máy Hashimoto cho Sở Sở.”
Bà xuống ghế, nước mắt tuôn như mưa, thành tiếng: “Bất hạnh của đời bắt đầu từ cái c.h.ế.t của em gái con, Pio, con nuôi nấng Sở Sở cho thật !”