Trọng sinh về trước tận thế chuẩn bị vật tư để chiến thắng - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:33:54
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phản ứng ngoài dự đoán của Dư Phi Dao. Nếu ở nước ngoài thì chuyện bình thường, nhưng đây là trong nước! Vậy mà vẫn dám xông lên trong tình huống b.ắ.n c.h.ế.t.

"Rồi nữa?"

"Rồi... thì "tạch tạch tạch tạch tạch"... c.h.ế.t bao nhiêu thì , tóm là ngã rạp xuống một mảng lớn. đoán chắc đến cả trăm . Bên tòa nhà 13 xông lên nhất nên c.h.ế.t nhiều . May mà nhát gan, nếu thì chắc cũng b.ắ.n c.h.ế.t !"

Nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, chân Ngô Kiệt mềm nhũn. Thật sự là nhặt mạng sống từ cõi c.h.ế.t trở về.

Phản ứng của chính quyền quận cũng ngoài dự đoán của Dư Phi Dao. Ban đầu cô nghĩ rằng họ thể nổ s.ú.n.g b.ắ.n cảnh cáo vài , nhưng ngờ rằng họ tay tàn nhẫn như , b.ắ.n c.h.ế.t cả trăm . Và đây chỉ mới là c.h.ế.t ở một quận. Nếu mỗi nơi đều như , thì hôm nay, c.h.ế.t họng s.ú.n.g lẽ lên đến hàng nghìn .

Nói xong, Ngô Kiệt thở dài bỏ .

Dư Phi Dao còn kịp lên lầu thì thấy một chiếc xe ba bánh từ xa lao tới, phanh gấp tòa nhà 9.

"Tiểu Lộc? Cậu thương ? Chuyện gì ?"

Trên thùng xe ba , tất cả đều mặt mũi lấm lem, quần áo dính đầy rác thải sinh hoạt rõ từ , bốc mùi hôi thối.

Triệu Dực ở giữa, đầu quấn một vòng băng gạc, đó còn dính máu, rõ ràng là vết thương nhẹ mới cũng tái nhợt.

Hai còn trong thùng xe dìu xuống, đẩy về phía Dư Phi Dao: "Vừa gặp chị Dư, đỡ lên lầu . Phiền chị chăm sóc lão Triệu giúp chúng . Chúng còn nhanh chóng duy trì trật tự..."

Lời còn dứt, hai leo lên xe. Người lái xe vặn tay ga, chiếc xe ba bánh lao vun vút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-284.html.]

Dư Phi Dao dìu Triệu Dực, nhíu mày.

Những thanh niên như thường thì cơ thể lúc nào cũng nóng như lò lửa, nhưng lúc , cô gần như cảm nhận chút ấm nào , hai tay lạnh ngắt.

" , về nghỉ ngơi một chút là khỏi."

Miệng , nhưng cơ thể run lên, chân loạng choạng suýt ngã.

Dư Phi Dao vội vàng đỡ lấy , dìu lên lầu.

Đến tầng 17, cả tầng đều yên ắng. Hàn Nguyên và những khác vốn tư cách tham gia bốc thăm, vì họ cũng ý định tham gia biểu tình. Theo họ, như vô nghĩa. Đã đến nước , biểu tình thì tác dụng gì, là thể đổi gì.

, sáng sớm, nhân lúc đang ồn ào biểu tình, cùng Dao ca, Dương Đông và những khác ngoài thu thập nhu yếu phẩm.

Còn Dương Tuệ thì dẫn Từ Thiến và Tống Hoan mang những thứ dùng đến trong nhà đổi điểm cống hiến. Đặc biệt là Tống Hoan, tất cả đồ đạc của cô đều là do vất vả lắm mới kiếm , nhưng cùng với của chính quyền thành phố, nhiều chỗ để đồ cho bọn họ. Bên đặc biệt dặn dò mang theo ít đồ đạc nhất thể.

Lên đến tầng 17, đưa Triệu Dực phòng, Dư Phi Dao lên lầu gọi Dư Phi Tinh xuống.

Đợi đến khi Triệu Dực thu xếp thỏa, giường, Dư Phi Dao mới phòng hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì ?"

Băng gạc quấn nhiều lớp như mà vẫn thấy vết máu, vết thương chắc chắn là lớn. Mặc dù thủ của bằng những lính kỳ cựu như Hàn Nguyên, nhưng bình thường chắc chắn cũng là đối thủ của .

 

Loading...