Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hàn Oánh im lặng theo chiếc xe chở t.h.i t.h.ể xa dần, cuối cùng cũng hiểu vì ba cô vất vả khiêng t.h.i t.h.ể của bà nội đến tận núi Bách Sơn (Bách) xa xôi như để chôn cất.
Việc lương thực cứu trợ giảm khiến tất cả đều bất bình. Cuối cùng, biểu tình phản đối thứ hai kết thúc trong thất bại. lượng già trong thành phố đang giảm nhanh chóng. Cứ giao nộp một t.h.i t.h.ể là thể đổi từ năm đến mười cân lương thực.
Không lâu , chính quyền thành phố tiến hành một cuộc tổng điều tra dân .
Những ngôi làng hẻo lánh bỏ hoang từ trận lụt. Cuộc tổng điều tra dân chủ yếu nhắm khu vực nội thành và ngoại ô. Dân ban đầu là hơn một triệu , giờ chỉ còn hơn năm trăm nghìn .
Hơn một năm thiên tai, dân giảm một nửa, đây là một con đáng kinh ngạc. Bởi vì ở tòa nhà 9 mới gần như cảm nhận sự suy giảm dân .
Con vẫn đang tiếp tục tăng lên. Trên đường phố, ngày nào cũng thể thấy đội thu gom t.h.i t.h.ể hối hả chở t.h.i t.h.ể . Ống khói của các lò thiêu mới xây dựng ở các quận ngày nào cũng bốc khói đen mù mịt.
Một tháng khi nhóm đầu tiên di tản, Dư Phi Dao cuối cùng cũng phát hiện điều bất thường.
Vào buổi chiều, cô bảo Ngô Kiệt triệu tập những cư dân còn sống sót ở tòa nhà 9 đến tầng 7, nơi dọn dẹp sạch sẽ, để họp bàn: "Mọi thấy gì đó ?"
Tất cả đều mặt mũi ngơ ngác, chuyện gì đang xảy .
Việc lương thực cứu trợ giảm khiến họ ý thức cuộc khủng hoảng từng . Thêm đó, việc mấy đàn ông ở tầng 17 ngày nào cũng ngoài tìm kiếm nhu yếu phẩm thúc đẩy tất cả ở tòa nhà 9. Nhóm nhỏ mà ban đầu Hàn Nguyên cho rằng hi vọng thành lập theo một cách khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-288.html.]
Cư dân trong tòa nhà chia thành nhiều nhóm nhỏ mới ngày, sự dẫn dắt của ở tầng 17, họ ngoài tìm kiếm nhu yếu phẩm. Mỗi tự giữ một nửa đồ tìm , nửa còn mang về tòa nhà 9 để chia đều. Cách phân chia khá công bằng nên đều ý kiến.
Chính vì thường xuyên ở nhà nên khi Dư Phi Dao gì đó , họ thực sự để ý.
Hàn Oánh nhỏ giọng : "Em thấy mấy đứa trẻ chơi ở lầu dạo gần đây hình như béo lên."
Giọng cô tuy nhỏ, nhưng vì trong phòng khá yên tĩnh nên hầu hết đều thấy.
Mọi đều sững sờ.
Cường Cường, đứa trẻ đang Ứng Thư Hàn bế tay, mút mát ngón tay, : "Em thấy bọn nó thơm thơm, mùi thịt."
Ứng Thư Hàn , sắc mặt đại biến: "Con ăn thịt ?"
Nếu chỉ một Hàn Oánh hoặc Cường Cường thì lẽ sẽ nghĩ nhiều, nhưng lời của hai họ cộng , khó để nghĩ ngợi lung tung. Những phản ứng nhanh lập tức nghĩ đến chuyện ăn thịt !
Tòa nhà 9 bây giờ cũng coi là một tập thể nhỏ. Những ngoài tìm kiếm nhu yếu phẩm thể mang theo trẻ con, vì Cường Cường thường chơi với những đứa trẻ khác trong tòa nhà, mà những đứa trẻ qua với trẻ con ở những tòa nhà khác. Ứng Thư Hàn sợ con trai ăn thứ gì đó rõ nguồn gốc, trong lúc nóng vội, quát lên một tiếng to.