Dao ngừng , lướt qua : "Tòa nhà 9 nội gián, tin tức hôm nay chúng ở nhà là do tên nội gián đó tiết lộ."
"Nội gián!"
Những khác ngoài tầng 17 gần như đồng thời kêu lên, thể tin nội gián.
"Là nhà 903 ? thằng nhóc đó bình thường, nhiều cồn công nghiệp như , liều mạng mới kiếm một ít, mà hôm nay nó là khỏe, ."
"Mẹ kiếp, về nhà g.i.ế.c c.h.ế.t cái thứ vô ơn bội nghĩa đó."
Vài nóng tính nhịn mắng c.h.ử.i 903.
Dao thu hồi tầm mắt, trầm giọng : "Không cần về nữa, Chu Hoàn về tòa nhà 9 xem , nhà 903 còn ai."
" ." Chu Hoàn gật đầu.
Gia đình 903 là gia đình giàu nhất tòa nhà 9, thậm chí là cả khu Kim Hồ khi cướp, nhưng ông là một kẻ cứng đầu, cho nên cướp, đó trở thành gia đình nghèo nhất tòa nhà 9.
Ai là chuyện mới đều rõ trong lòng, nhà 903 chắc chắn cũng hiểu.
Dư Phi Dao cảm thấy chuyện cũng oan uổng cho lắm, bởi vì nếu lúc đó cô những lời đó, những cư dân khác của tòa nhà 9 thể chắc dám cướp bóc nhà 903.
Bọn họ nhẫn nhịn một năm, bây giờ cuối cùng cũng bắt đầu trả thù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-298.html.]
Nếu trách, thì chỉ thể trách bản cô lúc đó đủ tàn nhẫn, g.i.ế.c c.h.ế.t bộ nhà 903.
"Bây giờ ?"
Dư Phi Dao còn dứt lời, những khác kịp lên tiếng, đàn ông trói đất lên tiếng: "Về nhà chuẩn đồ ăn , ba một con chó, một 200 cân gạo hoặc 600 gói bánh quy nén, giao giao hàng..."
"200 cân!" Dương Đông kêu lên kinh ngạc, nhịn đạp một cái: "Mày điên ! Chưa từng ăn cơm ? Sao mày dám mở miệng câu đó?"
Với thể trạng của những như bọn họ, ăn bao nhiêu khi xảy thiên tai ý nghĩa gì để , nhưng khi xảy thiên tai, một bữa tối đa cũng chỉ ăn một miếng rưỡi bánh quy nén.
200 cân gạo thể ăn bao lâu thì tính toán , nhưng 600 gói bánh quy nén, tính mỗi ngày ăn hai bữa, thì đủ ăn trong hai trăm ngày.
Người đàn ông Dương Đông đá mặt, những tức giận, ngược còn nở nụ quỷ dị, ánh sáng lờ mờ trông rợn , nhổ một ngụm máu: "Giá cả chính là như , dù thì cô Dư cũng nhiều nhu yếu phẩm, chút đồ đối với cô chắc cũng là gì, dù thì lúc đó, khi nhận nhiệm vụ chuyển lương thực, chính quyền quận trả cho hai chị em cô mỗi tháng một nghìn phần lương thực, lúc đó còn bắt đầu giảm, một phần lương thực bao nhiêu thì chúng đều rõ. Ba tháng lương của cô chắc chắn là nhận , ba một con chó, chỉ cần 2400 gói bánh quy nén, thấy cũng nhiều."
Tim Dư Phi Dao như thắt .
Một nghìn phần lương thực một tháng, lương cao hơn những khác nhiều. Chủ nhiệm Từ sợ chuyện khác sẽ gây náo loạn, vì công tác giữ bí mật luôn thực hiện . Lãnh đạo cấp hiển nhiên sẽ quan tâm đến chuyện nhỏ nhặt , chuyện ở bên chỉ vài , ai ngoài chứ?
Cô nhanh chóng suy đoán xem ai khả năng chuyện .
Dương Đông nhỏ giọng hỏi: "Có thật sự đưa lương thực cho bọn chúng ?"
"Không đưa thì ? Nhìn Oánh Oánh và bọn trẻ c.h.ế.t ?"