Trọng sinh về trước tận thế chuẩn bị vật tư để chiến thắng - Chương 515

Cập nhật lúc: 2025-12-01 13:24:22
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Để bày tỏ lòng ơn, Du Phi Dao lấy một gói thịt khô nhỏ, thể hiện thành ý cảm ơn của .

Hai một ch.ó co ro trong góc nhỏ, bắt đầu nghỉ ngơi.

Triệu Dực tìm thấy, tảng đá lớn trong lòng cô cũng buông xuống, cả đều thoải mái hơn nhiều, cộng thêm ai đến phiền, cô ngủ một giấc đến tận chiều.

Trong lều tối, cô mơ màng đưa tay sờ sang bên cạnh, nhưng sờ , Bánh Bao ở bên cạnh.

Du Phi Dao lập tức tỉnh táo , sang bên cạnh, Triệu Dực vốn đang ngủ giường gấp cũng thấy , chiếc lều khá rộng rãi, trống trơn, thấy một bóng .

Trong lòng cô giật thót, nhưng nhanh bình tĩnh .

Một chú ch.ó cường tráng như Bánh Bao đ.á.n.h lén còn khả năng, còn Triệu Dực là sống sờ sờ, hẳn là sẽ khiêng chứ? Hơn nữa ba lô của cô vẫn còn ở đây.

Cô đeo ba lô, ngoài, bên ngoài cũng thấy nhiều , về phía một đoạn, âm thanh mới dần dần lớn hơn, bên ngoài khu lều trại ít , chỗ nấu bữa sáng lúc , bây giờ đang chuẩn bữa tối.

Không điện thoại di động, cũng liên lạc với ai, Du Phi Dao ven đường một lúc lâu mới hồn.

Từ xa, Triệu Dực dắt chó, đang vui vẻ với một nhóm quân nhân về phía , Bánh Bao thấy cô chủ từ xa, liền kích động thôi, Triệu Dực đang chuyện với mấy lính, đầu , thấy Du Phi Dao trong nháy mắt, liền chút kìm chế .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-515.html.]

Dắt ch.ó chạy về phía mấy bước, mới nhớ lời tạm biệt vội vàng với mấy lính.

"Đi ? Tỉnh dậy thấy ai, vết thương đau ? Có uống t.h.u.ố.c giảm đau ? Đầu cảm thấy thế nào? Thiết ở đây , bác sĩ khuyên nên chụp CT sọ não, Tinh Tinh quen ai , là tìm bác sĩ Kỳ để nhờ vả xem , ..."

Du Phi Dao nhanh, một một ch.ó còn đến gần, cô thao thao bất tuyệt một tràng, nhưng còn hết câu, Triệu Dực ôm chặt.

Một cánh tay của bó bột, treo ngực, chỉ thể dùng một tay, nhưng ôm chặt, Du Phi Dao đột nhiên ôm chặt, ngây một lúc, kịp phản ứng.

Nhiệt độ cơ thể xuyên qua lớp vải mỏng manh, cô thậm chí còn thể thấy nhịp tim đập thình thịch.

nhanh, chỉ trong hai ba giây, cô thoát khỏi vòng tay của Triệu Dực: "Cậu hỏng não ? Cánh tay đang bó bột đấy, ? Không đau ? Trên khâu nhiều mũi như , cử động mạnh như , lỡ vết thương rách thì ?"

Triệu Dực mím môi, đôi mắt cún con thường ngày luôn long lanh, ánh lên nụ hiền hòa, lúc trông vô cùng đáng thương và tủi : "Chỉ là vì suýt chút nữa gặp chị nữa."

Giây phút nguy cấp, cứu gần như là hành động theo bản năng, đó là trách nhiệm của ở kiếp , nhưng khi cứu , vùi đống đổ nát, chờ c.h.ế.t, hề hối hận, chỉ tiếc nuối, bởi vì nhiều lời vẫn kịp .

"Lúc đó vùi đống đổ nát, trong đầu chỉ nghĩ đến, bao nhiêu năm qua, thậm chí còn dám thích chị, em trai nữa, chị A Tinh em trai là đủ , đại nạn c.h.ế.t, đổi phận, chị thể cho cơ hội ?"

Anh hiểu , chuyện tình cảm, mới hối tiếc, cho dù từ chối.

 

Loading...