Giờ  chơi, Hoàng Vân  khi  vệ sinh về thì kéo   một góc thì thầm:
 
“Mình   thấy Hồ Tuyết gọi điện thoại đặt hẹn  móng chiều nay đó. Mà  đoán xem, mẫu móng mà nó đưa cho tiệm…  chính là tấm ảnh  đăng hai hôm ! Nếu    vô tình va  điện thoại nó, còn lâu  mới  nó rình mò  kỹ .”
 
Lời của Hoàng Vân khiến  chợt nảy  một ý.
 
 móc điện thoại , định chặn tài khoản Hồ Tuyết.
 
  đưa tay đến nút “chặn”,   đổi ý. Một ý tưởng  ho hơn  nảy .
 
 cong môi  khẽ:
 
“Cũng  mà. Mẫu nail   cũng chán . Chi bằng lát nữa    bộ mới tinh, độc quyền luôn nhỉ?”
 
“Đổi gì cơ?”
 
Hồ Tuyết thò đầu  hóng chuyện, ánh mắt cảnh giác  chúng  chằm chằm.
 
“Các ... chẳng lẽ định   móng mới ?”
 
Không ai để ý đến cô , nhưng cô   tự  lẩm bẩm:
 
“      đấy,  móng nhiều sẽ hỏng móng, nghiêm trọng thì còn  thể...  ung thư nữa đó!”
 
Nghe ,  nhíu :
 
“Nghiêm trọng  ?”
 
Thấy   vẻ tin, cô  gật đầu lia lịa:
 
“ đó! Nên là đừng   móng suốt ngày!”
 
“Cậu  cũng  lý.”
 
 vỗ vai Hoàng Vân:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-xu-ly-thanh-mai-thich-bat-chuoc-cua-ban-trai/chuong-7.html.]
“Xem    tụi   nên  móng thường xuyên nữa.”
 
Hồ Tuyết tưởng  thật sự  lời,  mặt hiện rõ vẻ hân hoan như  giành  chiến thắng.
 
Sau giờ học, cô  chạy một mạch đến tiệm  móng.
 
Nhìn bóng lưng cô  khuất dần, Hoàng Vân  nham hiểm, chọt  vai :
 
“Khá lắm, nếu tốc độ bắt chước của cô  mãi mãi  đuổi kịp , chắc tức đ-i-ê-n mất!”
 
  khẽ, cũng đặt xe đến tiệm  móng.
 
Lần ,  chọn phối hợp các chi tiết  yêu thích, và thợ nail dùng kỹ thuật in 3D để tạo  mẫu độc quyền.
 
Cô   , nghiêm túc đảm bảo:
 
“Chị cứ yên tâm nhé, mẫu  là thiết kế riêng theo yêu cầu của chị, bên ngoài  tiệm nào  nổi. Mà bên em cũng cam kết    mẫu  cho  khác.”
 
Nghe thế   hài lòng, nạp luôn 10.000 tệ  thẻ hội viên.
 
Làm xong,  liền cố tình chụp ảnh thật , chuẩn  tung đòn chí m-ạ-ng.
 
Tính toán thời gian, chắc lúc  Hồ Tuyết cũng  mới  xong bộ móng bắt chước   đó.
 
Không … lúc cô    xong,  thấy  đổi mẫu mới, tâm trạng sẽ như nào nhỉ?
 
Chắc… vỡ vụn mất?
 
Nghĩ đến đó, quả nhiên nhắc Tào Tháo, Tào Tháo Mìnhi.
 
Hồ Tuyết gọi điện đến.
 
 cố tình  bắt máy, cứ để mặc cô  gọi.
 
 Hồ Tuyết đúng là kiểu bướng bỉnh – cô  gọi hết   đến  khác, đến khi lên đến cuộc gọi thứ 30 mới chịu dừng.
 
Để cô  càng thêm khó chịu,  rủ bạn bè ăn uống, dạo phố, kéo dài đến tận 10 giờ đêm mới chịu về ký túc xá.