Vừa mở cửa bước  phòng, Hồ Tuyết  như  phát đ-i-ê-n, lao đến túm chặt lấy tay ,  chằm chằm  móng tay như  x-á-c nh-ậ-n bằng .
 
Sau khi x-á-c định kiểu móng mới    giống tấm ảnh  đăng hai hôm , ánh mắt cô  bỗng tối sầm, giọng run run đầy tức giận:
 
“Tần Miểu Miểu,  cố tình gây sự với  đúng ?! Cậu chẳng  mới  móng hai ngày  ?
 
Tại  hôm nay  đổi? Tiền nhiều đến phát đ-i-ê-n  hả?!    với   mà,  móng nhiều  ,    ?!”
 
Cô  giơ tay lên, phẫn nộ chỉ  bộ móng mới :
 
“Cậu     bỏ  tận 2500 tệ để  bộ móng  ?! Cậu  đổi là đổi,   nghĩ đến cảm nh-ậ-n của  ?!”
 
Nhìn  đôi mắt đỏ rực như sắp nổ tung của cô ,  chỉ vô tội nhún vai,  khẽ:
 
“Biết  ?  mỗi tháng  500.000 tệ tiền sinh hoạt mà. Tiền nhiều thật đấy,  tiêu thì  ngứa ngáy khó chịu.
 
 thích thì  tiêu, thích thì  đổi. Ai cản ?”
 
Lời  dứt, Hồ Tuyết gần như phát đ-i-ê-n, bắt đầu gào thét vô lý:
 
“Đổi cái gì mà đổi! Cậu như thế là khoe của, là phung phí tiền bạc! Cậu bỏ cả đống tiền   tóc,  móng, đổi Mìnhi đổi lui   quyên góp cho  nghèo?
 
Cậu là một kẻ ích kỷ điển hình,  cảm thấy ghê tởm vì ! Nếu là ,    ch-ếc cho , loại  như   đáng sống  đ-ờ-i !
 
Còn bố   cũng là đồ rác rưởi! Có tiền  đem   từ thiện, mà để cho con gái tiêu xài như đ-i-ê-n—”
 
“Bốp!”
 
Chưa để cô  kịp  hết câu,   vung tay t-á-t thật mạnh.
 
Vì cô  dám xúc phạm đến bố  .
 
Vẫn thấy  đủ hả ,  t-á-t thêm một cái nữa  má  của cô .
 
Sau đó túm lấy cằm Hồ Tuyết, đẩy cô  ép sát  cửa, lạnh giọng cảnh cáo:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-xu-ly-thanh-mai-thich-bat-chuoc-cua-ban-trai/chuong-8.html.]
 
“Công ty nhà   riêng một quỹ từ thiện, mỗi năm giúp đỡ  bao nhiêu  – cô lấy tư cách gì mà mở miệng sỉ nhục họ hả?”
 
Còn cô, bớt  cái kiểu chiếm hữu với tiền  khác . Tiền   của cô, thì đừng  mở miệng dạy   tiêu như nào.”
 
Lần  mà còn để   thấy cô dám  xằng bậy, dám động đến bố   thêm một câu thôi…  sẽ tự tay x-é cái lưỡi th-ối của cô !”
 
Ánh mắt  lạnh đến mức khiến cô  ch-ếc  tại chỗ, mạnh miệng yếu ớt biện minh:
 
“…  chỉ là   cho  thôi,   ý gì khác mà…”
 
Mấy cô bạn cùng phòng nãy giờ  hết  bộ,  nhịn nổi nữa, liền đồng loạt lên tiếng bênh :
 
“Người  tiêu tiền nhà  , liên quan gì đến cô?”
 
“ đấy! Chính cô cũng uốn tóc,  nail, thế mà  khác  thì cô  la lối đạo đức, chẳng  hai mặt ?”
 
 buông tay , nhưng Hồ Tuyết vẫn   điều,  bù lu bù loa dọa nạt:
 
“Cậu dám đ-á-nh ?!  sẽ bảo  Hạo  bao giờ thèm  mặt  nữa!”
 
 nhếch môi, liếc cô  một cái, thản nhiên đáp:
 
“Vậy thì càng ,  còn đang mong đấy.”
 
Không buồn   cô ,  thu dọn đồ đạc, quyết định ch-uy-ển  căn hộ gần trường ở luôn.
 
Lưu Vi và Hoàng Vân cũng chịu hết nổi, dứt khoát dọn   cùng .
 
Trước đây  vẫn cố  về ký túc vì  dậy sớm học lớp 8 giờ, với  cũng  tám chuyện rôm rả với tụi bạn.
 
 bây giờ ở chung với cái kiểu  thần k-i-nh ph-ân liệt như Hồ Tuyết thêm một giây thôi  cũng  chịu nổi.
 
Trước khi ,  lén giấu một thiết   lén nhỏ  góc trong tủ quần áo.
 
Để xem, cái  suốt ngày đóng vai nạn nhân đó,  lưng còn  thể dựng  bao nhiêu trò.