Hoàng Hi Dung đột nhiên mở miệng: "Em  về quê một chuyến."
 
 
Tiêu Dương lạ lùng: "Sao tự dưng em   về?"
 
 
Hoàng Hi Dung thở dài: "Mẹ em   đến Bằng Thành, em về khuyên ."
 
 
Tiêu Dương đang định , Hoàng Hi Dung đột nhiên  dậy:
 
 
"Thật  em cũng   về, cuối tháng 3 mới thi ,   em  nên  tìm việc   , mỗi ngày ở nhà ngoài ôn thi  cũng   việc gì khác."
 
 
Tiêu Dương : "Kết quả của em còn  ,  em    thể  vòng thi ?"
 
 
Hoàng Hi Dung ngẩng cổ trắng ngần lên: "Điểm tự tin  em vẫn ."
 
 
Tiêu Dương ôm Hoàng Hi Dung: "Vậy rốt cuộc em  về quê một chuyến,   tìm việc ?"
 
 
Hoàng Hi Dung rúc  lòng Tiêu Dương: "Em cũng  ,  mâu thuẫn."
 
 
Tiêu Dương suy nghĩ một lát: "Là thế , nếu em  về quê thì  thấy ý nghĩa  lớn,  em  đến đây là vì em ? Đó là vì  trai em!"
 
 
"Còn nếu em   việc thì chỉ  hai ba tháng ,  sắp đến Tết , cũng   ý nghĩa gì."
 
 
Hoàng Hi Dung  chút chán nản: "Vậy   em cứ ở nhà suốt ngày cũng  buồn chán."
 
 
Tiêu Dương : "Nếu em buồn chán, chỗ   việc,    thích hợp để em ."
 
 
Hoàng Hi Dung  dậy từ lòng Tiêu Dương: "Việc gì?"
 
 
Tiêu Dương  dậy, lấy từ phòng sách  một túi tài liệu:
 
 
"Đây là tài liệu của một tổ chức đào tạo ở Kinh Thành, nghiệp vụ đào tạo tiếng Anh của họ hiện đang phát triển  , ban đầu  định đầu tư  họ."
 
 
"Tuy nhiên bây giờ vốn  hạn, nếu Hoàng lão sư em thật sự  ước mơ với ngành giáo dục,  nghĩ em  thể  học thạc sĩ   chuyện ."
 
 
Hoàng Hi Dung ở trong phòng sách mỗi ngày, bên trong   ít tài liệu của Tiêu Dương, nhưng cô  bao giờ xem qua.
 
 
Cô nhận lấy túi tài liệu từ Tiêu Dương, bên trong nổi bật ba chữ lớn TÂN ĐÔNG PHƯƠNG, tài liệu  nhiều, Hoàng Hi Dung xem qua một chút.
 
 
"Họ  đào tạo tiếng Anh, chủ yếu phục vụ đối tượng  du học  ?"
 
 
Tiêu Dương gật đầu: " , nhưng  nghĩ chúng   thể  theo con đường khác biệt."
 
 
"Chúng   thể thành lập một chuỗi tổ chức giáo dục chuyên cung cấp dịch vụ phụ đạo ngoại khóa cho học sinh tiểu học và trung học cơ sở."
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-265.html.]
Bây giờ vẫn  thực hiện chính sách "giảm kép", thật sự  đợi đến khi chính sách "giảm kép"  đời thì  mười mấy năm  nữa.
 
 
Mắt Hoàng Hi Dung sáng lên,  đó  tối sầm: " em chỉ  dạy tiếng Anh thôi, em  từng thử tổ chức dạy học."
 
 
Tiêu Dương  ha hả: "Họ  sinh viên đại học,  đào tạo tiếng Anh. Chúng   thể  học sinh tiểu học và trung học cơ sở,  phụ đạo  giờ học,  chuyển cấp tiểu học lên cấp hai, cấp hai lên cấp ba."
 
 
"Từ đơn giản đến phức tạp,  thể bắt đầu thử nghiệm theo mô hình lớp học nhỏ ,  lượng học sinh  cần quá nhiều, tổ chức một lớp học phụ đạo để thăm dò."
 
 
Hoàng Hi Dung cầm tài liệu xem xét kỹ lưỡng: "Em vẫn  lo lắng, em sợ    ..."
 
 
Tiêu Dương nắm tay Hoàng Hi Dung: "Dù   thành thương hiệu chuỗi, thì việc dạy học chẳng  vẫn là điều em luôn   ?"
 
 
Hoàng Hi Dung ôm lấy Tiêu Dương: "Ban đầu mong  lớn nhất của em là học thạc sĩ xong   giáo viên, nhưng bây giờ suy nghĩ của em hình như   đổi ....."
 
 
Nhìn gương mặt động lòng  của Hoàng Hi Dung, Tiêu Dương  vì  suy nghĩ của cô   đổi....
 
 
--- Chương 164 Gặp gỡ Hà Mỹ Na ---
 
 
Sáng sớm, ăn sáng qua loa.
 
 
Hoàng Hi Dung cuối cùng   Tiêu Dương thuyết phục,  khi  ngoài  tìm mặt bằng phù hợp, chuẩn  mở trung tâm đào tạo.
 
 
Hai  xuống thang máy, lái xe riêng .
 
 
Tiêu Dương  lên xe,  nhận  một cuộc điện thoại lạ, đầu dây bên  là một cô gái, giọng ngọt ngào pha chút khẩu âm Hương Cảng.
 
 
"Tổng Tiêu,  là Hà Mỹ Na của Quốc Tân Capital, Tâm Di chắc  nhắc với  ."
 
 
Tiêu Dương nhớ Lý Tâm Di   với  chuyện : " , Lý Tâm Di  cô sẽ đến Bằng Thành."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Hà Mỹ Na ở đầu dây bên  khẽ : "  đến từ hôm qua, bây giờ đang ở khách sạn Mộc Miên Hoa,   Tổng Tiêu  thời gian , chúng  tìm một chỗ  chuyện."
 
 
Trùng hợp  ?
 
 
Hôm qua Tiêu Dương  dồn nén năng lượng, đặc biệt cố nhịn   mật với Hoàng Hi Dung, chính là  thể hiện bản lĩnh đàn ông  mặt Chu Dĩnh.
 
 
"Vậy thì  cần tìm chỗ đặc biệt nữa, ngay quán cà phê  khách sạn Mộc Miên Hoa ,  sẽ đến đó ngay bây giờ."
 
 
Cúp điện thoại, Tiêu Dương gọi cho Chu Dĩnh.
 
 
"Vừa   một nhà đầu tư hẹn  gặp mặt, hôm nay e là   cơ hội tái tục tiền duyên , đợi  về trường nhé."
 
 
Mặc dù Chu Dĩnh  quấn quýt bên Tiêu Dương, nhưng  lấy công việc  trọng, cô dặn dò đôi lời  cúp điện thoại.
 
 
Tiêu Dương lái xe đến khách sạn Mộc Miên Hoa, Giáng sinh  qua,  cửa quán cà phê vẫn còn cây thông Noel và hình ông già Noel treo.