Tiêu Dương gật đầu: “Thao tác hợp lý. Nâng cao hiệu quả kinh doanh, phân tán rủi ro doanh nghiệp, tối ưu hóa cấu trúc vốn. Những chuyện  em hiểu rõ hơn  mà.”
 
 
Các công ty thuộc sở hữu của Tiêu Dương hiện tại  Truyền thông Quảng cáo Mộc Tinh. Chủ yếu kinh doanh quảng cáo video  thang máy, khu dân cư, văn phòng, trung tâm thương mại và rạp chiếu phim.
 
 
Tập đoàn Thời trang Thủy Tinh, sở hữu các thương hiệu quần áo, giày dép, quần áo trẻ em, cũng như các thương hiệu chăm sóc da và mỹ phẩm.
 
 
Tập đoàn Điện ảnh Kim Tinh,  chỉ sản xuất, phát hành phim ảnh mà tương lai còn sản xuất và phát hành âm nhạc.
 
 
Đầu tư Hỏa Tinh, chủ yếu kinh doanh đầu tư cấp một và cấp hai ở nước ngoài. Đây là máy in tiền, nguồn vốn của Tiêu Dương trong một thời gian dài sẽ  dựa  Đầu tư Hỏa Tinh.
 
 
Tiêu Dương dự định dùng tên Thổ Tinh cho công ty bất động sản thương mại. Để bù đắp những thiếu sót trong các mảng kinh doanh của ,  cần ghép thêm mảng bất động sản thương mại  bản đồ kinh doanh, và đó cũng chính là lý do Tiêu Dương nhất định  giành lấy Tập đoàn Đỉnh Thái.
 
 
Tất cả các ngành công nghiệp đều phù hợp một cách hữu cơ, liên kết chặt chẽ.
 
 
Ví dụ, các thương hiệu thời trang  thể quảng cáo  Mộc Tinh, đồng thời cũng  thể lồng ghép quảng cáo mềm trong các bộ phim truyền hình.
 
 
Tương tự, phim ảnh  âm nhạc của công ty điện ảnh đều  thể quảng cáo  Mộc Tinh. Từng mắt xích gắn kết với , liên kết chặt chẽ.
 
 
Công ty   thể hợp nhất báo cáo tài chính của các công ty con thuộc sở hữu,  thể  cho sức mạnh của công ty  vượt trội so với từng công ty con riêng lẻ, mức độ  ngân hàng công nhận cao.
 
 
Nếu thành lập một công ty , thì tương đương với việc thiết lập một bức tường lửa giữa công ty dự án và  sáng lập.
 
 
Nói trắng , nếu công ty dự án thực sự gặp khủng hoảng, công ty  với tư cách là cổ đông của công ty dự án chỉ cần chịu trách nhiệm về các khoản nợ trong phạm vi  vốn  cam kết góp.
 
 
Mặc dù hiện tại mấy công ty của Tiêu Dương đều đang ở giai đoạn đầu, nhưng đối với kế hoạch tương lai, Hà Mỹ Na    hiểu.
 
 
--- Chương 250 Vận trù duy ốc ---
 
 
Ba   ăn  trò chuyện,  đầy hai mươi phút, đột nhiên   một trận tiếng động cơ xe vang lên,  con đường nhỏ bên ngoài quán ăn bình dân xuất hiện sáu chiếc xe van, mấy tiếng phanh xe chói tai vang lên, sáu chiếc xe van chia thành hai nhóm,  lượt chặn hai đầu xe Audi.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-414.html.]
Cửa bên hông xe van  kéo , mấy chục  đàn ông ăn mặc sặc sỡ, tóc tai đủ màu, mỗi  đều mang vẻ mặt lấc cấc, bất cần bước xuống xe.
 
 
Đám  , ngoài việc  tay   ống thép và d.a.o phóng lợn,  trán như thể khắc chữ: Chúng  là dân xã hội đen.
 
 
Hà Mỹ Na lộ vẻ lo lắng, Sư phụ Hồng   dậy   Hà Mỹ Na. Chỉ  Tiêu Dương và Hạ Thụ vẫn cầm thìa yên lặng uống cháo.
 
 
Những  đàn ông mặc vest bên cạnh Tiêu Dương  phản ứng kịp thời, trực tiếp   mặt đám  đó, tạo thành một bức tường , khí chất tinh , dứt khoát của họ   khác biệt so với đám du côn .
 
 
Người cầm đầu trong đám côn đồ là một  đàn ông trung niên mặc áo sơ mi kẻ caro và dép lê giữa mùa đông lạnh giá,  những  bảo vệ mặc vest như những ngọn núi sừng sững, chặn đường của nhóm ,  đàn ông trung niên vội vàng giơ tay hô to:
 
 
“Đừng hiểu lầm! Đừng hiểu lầm! Hôm nay là Tổng giám đốc Tiêu gọi  đến!”
 
 
“Tổng giám đốc Tiêu! Tổng giám đốc Tiêu!  là A Hoa Quán Thành! Tổng giám đốc Tiêu! Anh  thấy ?”
 
 
Tiêu Dương  qua khe hở giữa đám , thấy cái ông A Hoa  tuổi  lớn mà vẫn nhảy nhót vẫy tay chào , thấy buồn ,  phất tay, bảo bảo vệ nhường  một khe hở, để cái  tên A Hoa đó  .
 
 
Đại ca Hoa quát đám đàn em phía : “Tất cả cút  xa!”
 
 
Đại ca Hoa lập tức  đổi sắc mặt, nịnh nọt luồn lách qua khe hở giữa đám , thấy  bàn ăn bình dân  một thanh niên trẻ tuổi, phía   một  đàn ông trung niên ba bốn mươi tuổi, bên cạnh là hai cô gái xinh   tả xiết, ngay cả những hộp đêm  nhất mà ông  từng đến cũng  thấy cô gái nào  như .
 
 
Tiêu Dương  với Sư phụ Hồng: “Sư phụ Hồng, chú  ăn ,   , chú cứ yên tâm.”
 
 
Sư phụ Hồng  để ý đến Tiêu Dương, mà  Hà Mỹ Na. Hà Mỹ Na gật đầu: “Sư phụ Hồng,  lời Tiêu Dương ,  nhiều  thế  mà, chú  cần lo cho cháu.”
 
 
Nghe xong lời của Hà Mỹ Na, Sư phụ Hồng mới   bàn    tiếp tục ăn uống, nhưng ánh mắt vẫn luôn đặt  Hà Mỹ Na.
 
 
Tiêu Dương  Đại ca Hoa đang  đối diện,  : “Ông là Đại ca Hoa ?”
 
 
“A Hoa!”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
“A Hoa!!”