Tiêu Dương thấy Tống Thành  khỏi nhà hàng thì thở phào nhẹ nhõm, túm lấy Tô Thi Vũ: "Này! Tô Thi Vũ! Em đừng tưởng    nhé, cái tên Tống Thành  chẳng  là bạn trai cũ của em ! Em với bạn trai cũ nối  tình xưa, lôi  đến  bóng đèn  gì chứ!"
 
 
Tô Thi Vũ giật tay  khỏi "vuốt ma" của Tiêu Dương, phồng má : "Nối  tình xưa cái gì! Anh đừng  mà  bậy. Người   kết hôn !"
 
 
Tiêu Dương chợt vỡ lẽ, chỉ  Tô Thi Vũ: "Ồ ồ ồ!!! Người  kết hôn , nhưng cô dâu   là em!"
 
 
Tô Thi Vũ vỗ một cái  n.g.ự.c Tiêu Dương: "Xì xì xì! Ai mà thèm  cô dâu của  !"
 
 
Tiêu Dương  hiểu: "Không , Tô Thi Vũ,   hiểu. Người   kết hôn , em gọi  đến diễn kịch  gì? Còn bắt  lái xe sang, chọc tức   ư? Người   tức giận vì chuyện  ?"
 
 
Tô Thi Vũ thì thầm: "Anh  cưới con gái của Chủ tịch Hoa Thiên."
 
 
Tiêu Dương  lạnh: "Thì  chứ, em quan tâm   cưới ai  gì. Anh hỏi em , em nghĩ   sẽ tức giận vì chuyện  ư?"
 
 
Tô Thi Vũ cúi đầu: "Em cũng   nữa, em chỉ  chứng minh cho   thấy, em sống  tệ!"
 
 
Tiêu Dương bất đắc dĩ lắc đầu: "Cô Tô tiểu thư, em  ưu tú, năng lực  việc  mạnh, thu nhập cũng cao. Két sắt ở nhà mà  nhỏ thì  thể chứa hết giấy tờ nhà đất của em . Phụ nữ hiện đại mà sống  hơn em thì thật sự chẳng  mấy  . Em  cần một  đàn ông lái xe sang để  nổi bật sự xuất sắc của em. Em cứ  soi gương mà xem, em thật sự  .
 
 
"Với ,  thật sự   thời gian rảnh để diễn kịch với em. Lát nữa  còn  đến công trường, bên đó đang giục  khởi công."
 
 
Tiêu Dương  xong  dậy định , nhưng Tống Thành  bước  nhà hàng. Thấy Tiêu Dương  dậy, Tống Thành tưởng   vệ sinh nên còn nhường đường cho . Tô Thi Vũ kéo Tiêu Dương : "Anh yêu,  đừng  mà, em sai . Là do em  !"
 
 
Tiêu Dương trợn tròn mắt, trời ơi đất hỡi, Tô Thi Vũ còn đổi cả kiểu diễn, đóng vai bi thương ? Cái  là ý gì đây?
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Sắc mặt Tống Thành  chút khó chịu: "Tổng giám đốc Tiêu,  là  cứ  xuống  chuyện đàng hoàng . Dù  đây cũng là nhà hàng,  vấn đề gì với Thi Vũ thì  thể bàn bạc rõ ràng."
 
 
Tiêu Dương bật , hai   đúng là kỳ lạ. Anh bất đắc dĩ lắc đầu: "Được thôi,   xuống  chuyện đàng hoàng."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-598.html.]
 
Đôi mắt  của Tô Thi Vũ lóe lên một tia ranh mãnh  vụt tắt. Cô lộ vẻ mặt buồn bã, níu kéo Tiêu Dương  buông tay cho đến khi  chịu  xuống.
 
 
Tống Thành lịch sự hỏi Tô Thi Vũ: "Hay là    ngoài một lát, hai  cứ  chuyện ?"
 
 
Tô Thi Vũ lắc đầu: "Không cần! Anh  bình thường  chiều em, hôm nay chỉ là tâm trạng   thôi."
 
 
Tiêu Dương khóe miệng mỉm , thong dong tự tại,  xem rốt cuộc Tô Thi Vũ còn  thể diễn trò gì nữa. Nhân viên phục vụ  lượt mang từng món ăn lên. Bàn ăn bày biện những đĩa đồ ăn kiểu Pháp,   vẻ sang trọng nhưng lượng  ít. Tiêu Dương chỉnh  tâm trạng, ăn uống ngon lành, cũng  lên tiếng, chờ Tô Thi Vũ tiếp tục diễn trò.
 
 
"Anh yêu, ăn nhiều một chút..." Tô Thi Vũ liên tục gắp thức ăn  đĩa Tiêu Dương.
 
 
Tống Thành  mà  .
 
 
Tiêu Dương cầm cốc đồ uống uống một  lớn: "Thôi  , em ăn của em , đừng  quản ."
 
 
Tô Thi Vũ vẻ mặt ủy khuất, đôi mắt to tròn lấp lánh nước mắt: "Anh yêu,  hôm nay   thế ,   là do công việc quá mệt mỏi ?"
 
 
Tiêu Dương thầm : Cứ tưởng em  thể bày  trò mới mẻ gì, hóa  quanh  quẩn  cũng chỉ  hai chiêu .
 
 
"Người  đều   em đang diễn kịch , đừng diễn nữa. Anh Tống, chắc  cũng   .  và Tô Thi Vũ là đồng nghiệp, cô  là đối tác của ,   bạn trai bạn gái gì cả. Vì   kết hôn ,  một  chuyện vẫn nên  rõ với cô . Cô nàng  e là chính  cũng  hiểu rõ suy nghĩ của bản ."
 
 
Tiêu Dương lau miệng,  dậy: "Lát nữa  còn  việc,   đây, hai  cứ từ từ  chuyện."
 
 
Tống Thành  Tiêu Dương ung dung rời khỏi nhà hàng, khẽ : "Anh   giống như em   nhé."
 
 
Tô Thi Vũ  ranh mãnh, che miệng: "Phải đó. Em cũng  ngờ. Tên  rõ ràng là một tên hám gái,  ngờ hôm nay  khá  nguyên tắc,  em     bằng con mắt khác."
 
 
"Thật  ban đầu em định nhờ   giả  bạn trai em. Không ngờ chúng    thể  chuyện thẳng thắn như . Tống Thành, em cảm ơn   hiểu cho em. Em  lúc đó em chủ động chia tay     tổn thương, nhưng  cũng  đấy, chuyện tình cảm  thể miễn cưỡng ..."