Cố Vũ  thương, nỗi đau thể xác vẫn  tan biến, cô đau đớn bám  tay vịn trong xe từ từ xuống xe, loạng choạng lên thuyền. Vừa lên thuyền,  kịp hiểu rõ tình hình bên trong, xuồng cao tốc  tăng tốc hết cỡ lao  vùng biển quốc tế, lực xung kích suýt chút nữa khiến Cố Vũ ngã quỵ trong khoang thuyền.
 
 
Mặt biển gần Đại Loan Cảng yên bình,   sóng lớn, xuồng cao tốc  quá chòng chành. Xuồng cao tốc đang lao , tâm trạng Cố Vũ vẫn  thể bình tĩnh . Mọi chuyện ngày hôm nay khiến cô cảm thấy xa lạ   với  em gái mà mấy năm  cô  gặp.
 
 
Ở trại tạm giam, khi   kể  bộ kế hoạch cướp tù cho cô , Cố Vũ    nghĩ  chuyện  lớn đến mức . Em gái cô ở Nhật Bản,    thế lực mạnh đến  trong nước?
 
 
Cố Vũ đang hồi tưởng,    bao lâu, một  đàn ông phía  cũng  tiếng Trung gượng gạo chỉ  một chiếc du thuyền viễn dương khổng lồ,  hiệu cho Cố Vũ lên chiếc du thuyền đang đậu yên tĩnh chờ đợi ở vùng biển quốc tế.
 
 
Cố Vũ chú ý thấy,  hiệu  du thuyền đó rõ ràng là “Công ty Viễn Dương”.
 
 
Ròng rọc từ du thuyền trượt xuống, Cố Vũ  sự điều khiển của nhân viên từ từ nâng lên bằng ròng rọc. Tim Cố Vũ đập thình thịch loạn xạ, khoảnh khắc cô lên du thuyền,  nghĩa là chiếc du thuyền  sắp khởi hành đến Triều Tiên.
 
 
Thời gian  trở  hiện trường vụ cướp tù.
 
 
Ở một hướng khác của hiện trường vụ án.
 
 
Chiếc xe chở Hà Thủ Phương  va chạm bên sườn khiến xe lật nghiêng và đổ xuống đất. Hà Thủ Phương  may mắn như Cố Vũ, gáy   đập thẳng  thanh ngang, lập tức bất tỉnh,  mấy  áo đen kéo  một chiếc xe van Jinbei  phóng  mất hút.
 
 
“Đi theo lộ trình  định!”
 
 
Thủ lĩnh của nhóm  áo đen khác dặn dò tài xế xe van Jinbei một câu   lưng rời , động tác nhanh chóng và chuyên nghiệp.
 
 
Quốc lộ S990, chiếc xe van Jinbei lao nhanh dọc theo quốc lộ  Ngô Thành. Ở ven quốc lộ, một chiếc xe van Jinbei khác mang biển  khác đang đợi bên đường. Điểm khác biệt duy nhất là chiếc xe van Jinbei  dán biểu tượng của Bệnh viện thú y Lạc Lạc, và tài xế chính là Long Vũ,  mà Tiêu Dương đang khốn khổ tìm kiếm.
 
 
Hai chiếc xe áp sát  , vài  bước xuống, nhanh chóng chuyển Hà Thủ Phương. Chưa đầy một điếu thuốc, Hà Thủ Phương   chuyển sang chiếc xe van Jinbei dán biểu tượng Bệnh viện thú y Lạc Lạc.
 
 
Nhị Hạo  Hà Thủ Phương đang bất tỉnh trong xe,  nhỏ với Long Vũ đang lái xe: “Đại ca! Bọn chúng dám cướp tù! To gan tày trời! Anh xem, tên  còn mặc đồ tù nhân!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-656.html.]
 
Long Vũ  thẳng về phía , lạnh lùng : “Chứ còn gì nữa? Mày nghĩ bọn chúng  cướp ngân hàng chắc?”
 
 
Nói  chỉ  đống quần áo ở ghế phụ lái: “Mau cởi bỏ bộ đồ tù nhân    ,  bộ  .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Nhị Hạo  ngập ngừng: “Đại ca, em chỉ  cởi đồ,   mặc đồ. Mấy hôm  cởi đồ con nhỏ  sướng tay lắm...”
 
 
Long Vũ   tâm trạng  chuyện , sốt ruột : “Bớt  nhảm ! Không mau  đồ cho , sớm muộn gì mày cũng  mặc đồ của  thôi! Lúc đó thì  ai cứu  chúng  ! Ông chủ  , xong việc   sẽ đưa chúng   nước ngoài. Thời gian qua cứ trốn chui trốn lủi, tao chịu hết nổi , mày mà thích, thì cứ mặc đồ của   ,  tự  đầu thú !”
 
 
Nhị Hạo tặc lưỡi,   nữa, kéo quần áo từ ghế phụ lái đến, chuẩn  tâm lý một hồi, tự nhủ coi đàn ông như đàn bà cũng  khó lắm,  lầm lì  đồ cho Hà Thủ Phương.
 
 
Chiếc xe van Jinbei của Bệnh viện thú y Lạc Lạc dừng khựng  với tiếng “kít” tại một bệnh viện tư nhân.
 
 
Bệnh viện tư nhân  một nhóm nhân viên y tế  chờ sẵn. Những   lũ lượt   từ sảnh cấp cứu của bệnh viện, đẩy xe cáng kéo Hà Thủ Phương từ trong xe , đưa lên xe,  vội vã lao  phòng phẫu thuật.
 
 
Đèn "Đang phẫu thuật" của phòng phẫu thuật tư nhân lập tức bật sáng.
 
 
Khoảng hai tiếng , một bác sĩ mặc áo blouse trắng bước  khỏi phòng phẫu thuật, vết mồ hôi  trán vẫn còn lờ mờ. Anh   đến bên cửa sổ, rút điện thoại từ túi áo blouse trắng , thở phào nhẹ nhõm,  mới gọi điện:
 
 
“Tổng giám đốc Chu, ca phẫu thuật thuận lợi. Chỉ là bệnh nhân hiện tại vẫn đang trong tình trạng hôn mê.”
 
 
“Hôn mê? Vậy bao giờ   mới tỉnh ?”
 
 
“Bệnh nhân dù  cũng  tuổi , sức đề kháng  giống  trẻ, cụ thể bao giờ  thể tỉnh , chúng   thể cho ông một câu trả lời chính xác. Bây giờ điều cần  là để bệnh nhân từ từ hồi phục.”
 
 
Bác sĩ  thẳng thắn,  hề vòng vo tam quốc.
 
 
“Biết , phẫu thuật vất vả , các vị cứ nghỉ ngơi  . À,  vài chuyện cần dặn dò cấp  của các vị rõ ràng, những gì  nên  thì đừng .”