Trương Hà  Hoàng Hi Dung  xong thì gật đầu lia lịa, rõ ràng  tán thành lời của Hoàng Hi Dung, hoặc  lẽ do con  kèm cặp  trong thời gian , vẻ mặt cô  hài
 
 
lòng:
 
 
" ! Cô Hoàng, mấy hôm nay em Hoàng Hạo Vũ về nhà,  còn tự giác  sách, tự giác đòi  bài tập. Trước đây bảo con  bài, thì nó hết ngứa chỗ   ngứa chỗ , lúc thì đòi uống nước, lúc thì đòi  vệ sinh, khiến  và bố nó đau đầu vô cùng."
 
 
Hoàng Hi Dung khẽ mỉm : "Mẹ Hạo Vũ, em Hoàng Hạo Vũ thực   thông minh, em  cần một nền giáo dục yêu thương, lấy động viên  chính. Chị ở nhà nên thường xuyên khơi dậy tính tích cực học tập của con. Thực  ngoài việc truyền đạt kiến thức, chúng  còn  kể cho con  những câu chuyện thú vị và những chủ đề trong cuộc sống hàng ngày, dần dần bồi dưỡng niềm vui học tập cho con, để con từng bước yêu thích việc học."
 
 
Trương Hà từ túi xách chuẩn  lấy ví tiền: "Cô Hoàng,  hiểu . À mà, thời gian thử nghiệm sắp kết thúc  ?   đăng ký lớp học hè cho con, chi phí thế nào ạ?"
 
 
Hoàng Hi Dung lắc đầu: "Mẹ Hạo Vũ, kỳ nghỉ  chúng  tạm thời  thu phí. Thực   chỉ các con cần học, mà chúng  cũng cần học hỏi. Chị cũng  trung tâm của chúng  vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, chúng   nhân kỳ nghỉ , dốc hết tâm huyết để dạy dỗ  mười mấy đứa trẻ ."
 
 
Trong lòng Trương Hà càng yêu mến cô Hoàng xinh   hơn, đột nhiên trong đầu cô nảy  ý tưởng,   thu phí thì tại    chuyện với đài, tìm một dịp thích hợp để quảng bá cho trung tâm đào tạo  nhỉ.
 
 
Trương Hà đùa: "À mà, cô Hoàng, cô  bạn trai ?   cho cô , đơn vị của chúng    ít đồng chí nam độc  chất lượng đấy,  là  dịp  giới thiệu cho cô nhé?"
 
 
Mặt Hoàng Hi Dung đỏ bừng: "Mẹ Hạo Vũ, cảm ơn ý  của chị,   bạn trai  ạ."
 
 
Trương Hà thầm nghĩ: Cũng đúng, với nhan sắc của cô Hoàng thế , chắc chắn  theo đuổi xếp hàng dài. Thật đáng tiếc cho tấm lòng   ông tơ bà nguyệt của ...
 
 
Hai  trò chuyện một lúc thì đến giờ tan học.
 
 
Một nhóm bạn bè bước  khỏi lớp  lượt chào Hoàng Hi Dung. Hoàng Hạo Vũ rõ ràng cũng  yêu quý cô Hoàng xinh  ,  tan học  ôm chầm lấy Hoàng Hi Dung, quyến luyến  rời khi chào cô.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hoàng Hi Dung như thường lệ  ở cổng chính, vẫy tay nhỏ, mỉm   tất cả học sinh rời khỏi tòa nhà dạy học,
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-860.html.]
 
Mới  trở  tòa nhà dạy học.
 
 
Khi tất cả các giáo viên   về, Hoàng Hi Dung cẩn thận kiểm tra lớp học của lớp một,  cùng dì lao công bật đèn diệt khuẩn UV từng phòng học,  đó mới  về văn phòng bắt đầu ghi  kinh nghiệm giảng dạy trong ngày.
 
 
Dì lao công đợi đến khi đèn diệt khuẩn UV hết thời gian khử trùng,  tắt hết đèn,  trở  văn phòng, vẫn thấy Hoàng Hi Dung đang  gục đầu bên bàn  việc, thế là dì cứ thế canh chừng cô.
 
 
Khoảng thời gian  hầu như đều trôi qua như .
 
 
Hoàng Hi Dung bận rộn đến gần mười hai giờ đêm mới lái xe về tắm rửa  ngủ,  sáng sớm hôm   thức dậy  học các khóa  đại học ở Đại học Bằng Thành. Cô  thấy bận rộn, trái  còn cảm thấy cuộc sống như   đầy đủ.
 
 
"Dì Phương,  là dì về  , hôm nay công việc quả thật   nhiều, cháu e là  muộn hơn nữa mới xong."
 
 
"Không   cô Hoàng, nhà dì ở gần đây, dì đợi cô một lát cũng chẳng . Con   mà,  tuổi , nhu cầu ngủ cũng  còn nhiều như  nữa, ngủ vài tiếng là  tinh thần phấn chấn ."
 
 
"Dì Phương, cháu cảm ơn dì vì thời gian qua ngày nào dì cũng ở  với cháu, đến lúc đó cháu sẽ tính tiền tăng ca cho dì."
 
 
"Ối giời ơi! Đừng đừng đừng, cô Hoàng, lương cô trả cho dì  cao lắm , thậm chí còn nhiều hơn cả tiền con trai dì kiếm  nữa! Thực  dì ở  với cô   vì chút tiền tăng ca đó , mà là thực sự lo cho cô gái nhỏ  ngày nào cũng bận rộn đến tận khuya mới về nhà, lo đường xá  an , dì  yên tâm..."
 
 
"Dì Phương, dù  thì cháu vẫn cảm ơn dì. Có dì ở bên cạnh, cháu yên tâm hơn nhiều."
 
 
"Cô Hoàng, dì   vì  tiền tăng ca , tuyệt đối đừng cộng thêm cho dì! Mức lương hiện tại dì  thấy đủ ..."
 
 
"Dì Phương,  gì  ai như dì  còn chê lương ít ."
 
 
"Nhà dì  hai đứa con   , tự kiếm tiền  . Cô Hoàng, thực  dì  với cô, dì  lao công cũng   để kiếm tiền, mà là  chịu  yên! Dì  đây  ở lâm trường, công việc đó còn vất vả hơn bây giờ nhiều! Là hai đứa nhỏ đến Bằng Thành  việc, hai ông bà già chúng dì mới theo các con qua bên ..."