Nói , Lâm Lãng chuẩn bước ngoài cửa, đợi nàng Thẩm Xu giữ chặt tay, gian nan , “Không vội, cổ họng bổn cung đau quá, mau rót cho một chén …”
Không tình thế cấp bách nhiều , nàng kịp xong phát hiện cổ họng đau rát, tức khắc che n.g.ự.c ho khan.
Cơn ho khiến Thẩm Xu cảm thấy vị tanh ngọt trong họng càng ngày càng đậm.
Thấy thế, Lâm Lãng nhanh chóng chạy tới bàn rót cho Thẩm Xu một chén , cẩn thận đưa cho Thẩm Xu, “Công chúa cẩn thận nóng.”
Lúc , cổ họng Thẩm Xu đau tới mức chảy máu, còn thời gian quan tâm chén nóng nữa, nàng đưa tay nhận lấy chén từ tay Lâm Lãng một uống cạn.
Chỉ trong vài giây uống xong chén nước, Thẩm Xu ngậm nước trong miệng đưa chén cho Lâm Lãng, ngay đó đưa tay chỉ ấm mặt bàn cách đó xa.
Lâm Lãng tức khắc hiểu ý, nhận lấy chén Thẩm Xu đưa qua, xoay trở bàn giúp Thẩm Xu rót đầy một chén khác.
Thẩm Xu uống liên tục ba chén lớn mới cảm thấy cổ họng đỡ hơn một chút.
Bây giờ nàng mới nhớ tới chính sự, tại Lâm Lãng ở đây?
Nghĩ , Thẩm Xu nghiêng ngẩng đầu hỏi, “Sao ngươi ở đây?”
Nghe thế, lông mày Lâm Lãng khẽ nhíu , trong lòng cân nhắc một chút mới mở miệng, “Nô tỳ Nam các xảy chuyện, Bùi tướng quân tức giận nhẹ nên nô tỳ mới lo lắng chạy tới xem công chúa , ai mà qua khỏi hành lang dài thấy công chúa té xỉu ngay bên cạnh.”
Còn vì nàng đưa Thẩm Xu tới Bắc các mà là về phòng ngủ của Bùi Vân Khiêm, Lâm Lãng hề nhiều lời, nàng công chúa và Bùi tướng quân mâu thuẫn nhỏ, nàng dám nhắc tới Bùi Vân Khiêm, sợ khiến cho Thẩm Xu khó xử.
Không chờ Thẩm Xu mở miệng, Lâm Lãng dịu dàng , “Công chúa, nô tỳ tới phòng bếp nhỏ truyền thiện giúp công chúa, công chúa ngủ lâu như chắc hẳn cũng đói .
Đơn t.h.u.ố.c Diệp thần y kê nô tỳ cũng sắc xong, công chúa ăn trưa xong mới thể uống thuốc.”
Nói xong, đợi Thẩm Xu trả lời, Lâm Lãng xoay cửa, một đường tới phòng bếp nhỏ.
Trong phòng, Thẩm Xu giường khá lâu cũng thể khôi phục tinh thần.
Vừa Lâm Lãng , t.h.u.ố.c của nàng là do Diệp thần y kê đơn, như chứng tỏ rằng, chuyện đêm qua nàng sốt cao Bùi Vân Khiêm , bằng y thuật của Diệp thần y, bao nhiêu giàu trong Sở kinh thành đều cầu tới cửa , đời , mà nửa đêm thể gọi Diệp thần y tới trừ Bùi Vân Khiêm thì còn ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-ta-cuoi-nguoi-khac/chuong-79.html.]
Đang suy nghĩ, Lâm Lãng bưng một bát cháo bí đỏ và một đĩa thịt chân giò cuộn trong phòng.
“Công chúa, nô tỳ mang hai món thích ăn nhất tới , công chúa ăn bàn để nô tỳ mang lên giường cho công chúa?”
Nghe , Thẩm Xu nhíu mày vội vội vàng vàng mở miệng , “Không cần, để bổn cung qua bàn ăn.”
Nói , Thẩm Xu cử động , giơ tay xốc chăn xuống .
Đời nàng từng cầm tù ở nơi rét lạnh như Mạc Bắc, một nàng sốt cao liên tiếp ba ngày, một ai thăm hỏi, khi , nàng chuẩn tinh thần c.h.ế.t nơi tha hương, nhưng ba ngày kì tích xuất hiện.
Bây giờ chẳng qua chỉ là phong hàn nhẹ mà thôi, tới nỗi thể xuống giường ăn cơm , Lâm Lãng khẩn trương thành thế , nếu nàng còn xuống nữa, nàng sẽ cảm thấy bản giống như mắc bệnh nan y còn sống bao lâu .
mà ngẫm , đời nàng sốt cao ba ngày ba đêm cũng là Lâm Lãng hề chợp mắt canh giữ bên chăm sóc nàng, ngày nàng mở mắt là thấy đôi mắt đỏ hoe của Lâm Lãng sưng lên như hạt đào .
Khôi phục tinh thần, Thẩm Xu dậy tới bàn, nàng khom lưng ngay bên cạnh, một bàn thích ăn tinh xảo cảm giác ăn, trong bụng cũng hề cảm thấy đói khát.
Nhìn thịt chân giò cuộn bàn, Thẩm Xu chỉ cảm thấy n.g.ự.c giống như nghẹn .
Buổi tối ngày nàng mới gả trong phủ, Bùi Vân Khiêm phân phó chuẩn đồ ăn cho nàng, trong đó cũng món ăn nàng thích nhất, chính là thịt chân giò cuộn .
Nghĩ tới đây, Thẩm Xu chậm rãi ngước mắt, trong lòng vẫn mang theo vài phần hoài niệm như cũ, lông mi nàng khẽ run, trong lòng cân nhắc một lúc mới mở miệng gọi, “Lâm Lãng.”
Lâm Lãng ngẩng đầu nàng.
Trầm mặc một hồi, Thẩm Xu nghĩ tới lời hôm qua Bùi Vân Khiêm , cảm xúc tràn lan mãnh liệt trong lòng hiểu trở nên bình tĩnh, khoé miệng nhạt, điều tồi tệ nhất nàng cũng từng trải qua , nàng còn cái gì sợ chứ.
Thẩm Xu nghiêng giơ tay cầm thìa bàn, cụp mắt đảo đều chén cháo bí đỏ, chút để ý , “Hôm qua bổn cung sốt cao đến hôn mê, Bùi Vân Khiêm tới ?”
Nghe , Lâm Lãng sửng sốt, đêm qua là Tần Tuần đưa bọn họ tới Bắc các, Diệp thần y cũng do Tần hộ vệ đưa tới, chỉ mỗi Bùi Vân Khiêm là thấy .
Mà khi Diệp thần y kê đơn t.h.u.ố.c xong thì Tần Tuần cũng dẫn ông khỏi phủ, đó cũng thấy về.
Một hồi , Lâm Lãng chậm rãi lắc đầu.
Thấy thế, động tác tay Thẩm Xu chững , vân đạm phong khinh ‘ồ’ một tiếng mở miệng nữa.
Một lát , cuối hành lang dài, một dáng vẻ cao lớn cong môi đột nhiên xoay , biến mất trong bóng râm.