Sự hận thù là thật, sự hổ thẹn đối với  cũng là thật.
 
Chỉ là,  cần sự hổ thẹn của  để  gì.
 
Ta  lùi , nhưng  thị vệ của công chúa chặn .
 
Lưỡi d.a.o sắc lạnh càng lúc càng đến gần .
 
Đột nhiên một tiếng mèo kêu vang lên từ bàn tiệc, tiếp theo là tiếng kêu t.h.ả.m thiết của công chúa.
 
Công chúa sợ mèo, khi còn nhỏ nàng tự ý  khỏi cung chơi suýt chút nữa  mèo hoang cào rách mặt.
 
Lúc ,   từ  vài con mèo hoang xông  buổi tiệc, lao thẳng về phía công chúa.
 
Xung quanh vang lên tiếng hô "Hộ giá!".
 
Cố Thời Tuế lập tức vứt d.a.o găm,   chạy về phía công chúa.
 
Khi  ngang qua ,  thì thầm  tai  bằng giọng mà chỉ hai chúng  mới  thấy: "Xin ."
 
Hắn : "Đây là  cuối cùng."
 
Lần cuối cùng gì? Lần cuối cùng hy sinh lợi dụng ,   cuối cùng  chịu để  khác chế ngự?
 
Ta  hiểu, cũng   hiểu.
 
Nói cho cùng,  và Cố Thời Tuế kiếp  chẳng qua là hai  xa lạ,  ôm mối hận kiếp , tự cảm thấy mắc nợ , nhưng đến kiếp  việc     một điều nào là vì  cho  cả.
 
Ta   tìm  trả thù là vì năng lực của  hiện tại  đủ.
 
 bây giờ   giả vờ vẻ mặt thâm tình   khó như , lẽ nào còn   đợi  ?
 
Trong lúc hỗn loạn,   ai  thừa cơ đẩy mạnh  một cái,  ngã  khỏi đám đông.
 
Quay đầu ,  thấy một  đàn ông trong trang phục hộ vệ nháy mắt với , chỉ  con đường bên cạnh,  hiệu cho  nhân cơ hội nhanh chóng rời .
 
Ta gật đầu, vén váy lên   bỏ .
 
Trên đường    ngừng nhớ  những ấn tượng về  đó, cuối cùng cũng nhớ  rằng khi  đến doanh trại của Tạ Vân Trì để quyên góp vật tư,   từng gặp  đó một .
 
Người đó  đây là một trong những  vệ của Tạ Vân Trì,  khi tiểu tướng quân xuất chinh, từng hứa rằng nếu  gặp khó khăn,  của  sẽ  tay giúp đỡ.
 
Thì  là , chắc hẳn những con mèo đêm nay là do họ sắp xếp.
 
Ta   đường, trong lòng  cảm động  lo lắng cho sự an nguy của họ.
 
Dù  công chúa cũng   là  dễ dàng bỏ qua.
 
Mãi đến chiều tối ngày hôm ,   tin từ cung điện,  rằng những con mèo hoang đó là từ lãnh cung chạy .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-khong-lam-binh-phong-nua-chong-mat-xem-gian-phu-dam-phu-hanh-phuc-ben-nhau/chuong-7.html.]
Lãnh cung  lâu   tu sửa, dã thú từ núi tràn  cũng là chuyện hợp lẽ.
 
Ta thở phào nhẹ nhõm,    kìm  ôm gối vùi đầu  nức nở.
 
Tại  kiếp   rõ ràng  sống  cẩn thận dè dặt, nhưng họ vẫn  buông tha ?
 
Tại  quyền quý chỉ cần trở bàn tay là  thể dễ dàng định đoạt  phận của  khác?
 
Tại  trong mắt họ  bao giờ  niềm vui nỗi buồn của  khác, lẽ nào ngoài họ , những  khác   coi là  ?
 
 ai sinh   đời  mà   do cha  sinh ,  m.á.u  thịt,     chứ?
 
Đêm hôm đó,    lâu, cho đến khi trăng lên ngọn cây.
 
Đột nhiên, một mùi hương hoa mai quen thuộc thoảng  mũi.
 
Ta ngẩng đầu lên,  thấy bóng dáng quen thuộc đó  hiện lên  cửa sổ.
 
"Ngươi cút ."
 
Ta gần như điên cuồng đẩy cửa sổ , quát  mặt ,  : "Cố Thời Tuế,   chơi trò lạt mềm buộc chặt với ngươi,  thực sự ghét ngươi,  chỉ  sống yên , nhưng vì  ngươi dính  mà liên tục gặp tai họa, ngươi rốt cuộc còn  hại  đến bao giờ? Ngươi cút !"
 
Bóng dáng  cửa sổ dường như  yên,   lâu ,  mới  thấy một tiếng thở dài.
 
"Ta chỉ là,     mới   sự yên bình thực sự. Như Thanh, đến bây giờ  mới nhận , nàng quan trọng đến nhường nào trong lòng ."
 
Ta  kìm  nữa,  dậy cầm ấm   bàn, ném mạnh về phía . Cố Thời Tuế khẽ rên một tiếng, nước  màu nâu  bẩn chiếc áo trắng tinh của , nhưng Cố Thời Tuế    để ý, chỉ  chằm chằm  .
 
"Ta dường như luôn mắc nợ nàng, là   ,  sẽ  để nàng  chịu tổn thương nữa."
 
Hắn  xong, biến mất  màn đêm.
 
Ta  thẫn thờ suốt một đêm, đến khi trời sáng thì đưa  quyết định.
 
Ta  thể ở  kinh thành nữa, cứ ở mãi đây,  chừng còn  cặp phu thê điên rồ  cuốn  bao nhiêu thị phi.
 
Ta dựa theo ký ức kiếp , tìm đến   giúp  kinh doanh sản nghiệp ở kinh thành kiếp .
 
Ta sắp xếp họ   chưởng quỹ ở mấy chục cửa hàng của .
 
Sau đó  thuê một đội thương nhân và hơn mười tiêu sư, mang theo vật tư mua sắm từ kinh thành  đến biên giới.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Trong suốt quá trình , việc thuyết phục phụ mẫu  trở thành việc dễ dàng nhất.
 
Phụ     đắc tội công chúa ở buổi tiệc, chỉ mong  sớm dọn  ngoài ở.
 
Còn mẫu  và tổ mẫu,  khi  lên đường,  thêm cho   ít tiền bạc.
 
"Nữ nhi một , từ nhỏ  nuôi dưỡng trong khuê phòng, nay   ngoài bôn ba,   là phúc  họa, con hãy nhớ, một  ở bên ngoài, gặp chuyện đừng  cố tỏ  mạnh mẽ."