Ta  lời dặn dò của mẫu ,  thấy hai bên tóc mai của bà  bạc trắng, trong lòng   nên lời.
 
Kiếp , khi    tin Cố Thời Tuế và công chúa lén lút với ,   là  cầu cứu  nhà.
 
 phụ mẫu  bảo  đừng  loạn,  là phu nhân tể tướng,   lòng bao dung.
 
Lúc đó   nhận  sự bạc bẽo của phụ , chỉ là  ngờ mẫu   nhẫn tâm đến ,  đây tình yêu thương của bà dành cho  dường như là giả dối.
 
Bây giờ nghĩ ,  lẽ bà cũng  nhiều nỗi khổ tâm.
 
***
 
Trên đường đến biên giới,   chứng kiến nhiều cảnh vật  từng thấy  đây, nhưng phần lớn vẫn là cảnh dân chúng lầm than.
 
Càng xa hoàng thành, thế giới  chứng kiến càng t.h.ả.m khốc và hoang tàn.
 
Mấy năm nay các nơi đều gặp thiên tai, tiền bạc triều đình phái  cứu trợ hầu như đều  tham ô.
 
Quan  địa phương tham nhũng, lừa  gạt .
 
Một bên là đất đai khô hạn hai năm nay  gần như mất trắng mùa màng, một bên là tô thuế ngày càng nặng nề.
 
Mọi  đều  thế sự  đè nén đến  ngẩng đầu lên , duy chỉ  trong hoàng thành, vẫn đang ca ngợi thái bình thịnh thế.
 
Cuối cùng  cũng hiểu  tại  cuộc bạo loạn của dân lưu vong ở kiếp , suýt chút nữa  rung chuyển cả Vân Triều,  diễn  nhanh chóng và dữ dội đến thế.
 
Nước  thể chở thuyền, cũng  thể lật thuyền.
 
Bách tính là gốc rễ của quốc gia, mà giờ đây bách tính   còn đường sống, nhưng những kẻ quyền quý trong hoàng thành, ai nấy vẫn sống cuộc đời say sưa chìm đắm trong tửu sắc.
 
Gần khu vực biên giới, khắp nơi đều là những  tị nạn  nhà cửa.
 
Ai nấy đều xanh xao vàng vọt, trong mắt gần như  còn chút sức sống nào.
 
Có  đang  sức đào bới cỏ dại trong lớp bùn đất  khô vàng kết tảng,   thì từ sáng sớm  gánh thúng  đợi  phố, mà trong thúng  là những đứa con gầy gò xương xẩu của họ.
 
Đoàn thương nhân của chúng   đường   dám phô trương, cũng chỉ  thể giả dạng thành dân lưu vong mà tiến về phía biên quan.
 
Mặc dù , chúng  cũng gặp  vài  cướp bóc. May mắn là những tiêu sư  mời đến ai nấy đều võ công cao cường, tuy mất mát tài vật, nhưng  thì ai nấy đều bình an vô sự.
 
Càng gần biên giới, tiến lên càng khó khăn, may mắn  khi  xuất phát,  sai  truyền tin cho Tạ Vân Trì.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-khong-lam-binh-phong-nua-chong-mat-xem-gian-phu-dam-phu-hanh-phuc-ben-nhau/chuong-8.html.]
Khi chúng  cách biên giới ba mươi dặm,   phái phó tướng  khỏi thành để đón.
 
Vật tư  mang đến  nhiều, nhưng cũng đủ giải quyết mối lo cấp bách cho binh sĩ khi mùa đông đến.
 
Đêm đó, Tạ Vân Trì  giao chiến với Khuyển Nhung trở về, đến doanh trướng tiếp đón .
 
Trước đây khi còn qua  ở kinh thành,   coi  là tri kỷ.
 
Giờ đây ở biên quan,  cũng  hề  nửa phần lơ là với .
 
Ta hồi tưởng  những gì  thấy  đường  và kết cục của Tạ Vân Trì ở kiếp , thở dài một tiếng với vẻ mặt nặng trĩu.
 
"Tướng quân nên sớm tìm lối thoát cho ." Lời  thực sự  chút đại nghịch bất đạo, nhưng Tạ Vân Trì  thể hiểu ý .
 
"Tạ mỗ há       hổ sói nhòm ngó, chỉ là thương xót cho bách tính Vân Triều  cũng cùng là tay chân xương m.á.u với ." Hắn  đối diện , khuôn mặt đầy mây mù.
 
Kiếp , quyền quý trong kinh thành dù  mạo hiểm nguy cơ chiến bại cũng  bóp c.h.ế.t Tạ Vân Trì, chỉ bởi    là trung thần, sớm muộn gì cũng sẽ đem hết những gì  thấy ở biên tuyến dâng lên  mặt hoàng đế.
 
Nếu hoàng đế  thanh trừng, những kẻ liên lụy chắc chắn sẽ  nhiều.
 
Họ  ngăn chặn tất cả những điều  xảy , vì  giờ đây  chỉ Tạ Vân Trì  thể  về, mà cả ,  đến biên giới quyên góp vật tư, cũng cần  c.h.ế.t cùng  ở đây.
 
"Tướng quân rõ ràng , vẫn còn cách mà." Ta  dậy từ phía  , nhẹ nhàng  với : "Đánh  gốc rễ, liều  một trận."
 
Tạ Vân Trì  ,    ,  mặt đầy vẻ kinh hãi.
 
Mặc dù  xưa nay    bằng ánh mắt thế tục, nhưng cũng  lời tuyên bố đại nghịch bất đạo  của   cho chấn động.
 
Hắn  , kiếp    tận mắt chứng kiến Khuyển Nhung hủy diệt quốc gia  như thế nào, nơi nào chúng  qua, chúng đều cướp bóc, hãm hiếp,  điều ác nào  .
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Đến lúc đó, quốc gia   còn là quốc gia, ai còn quan tâm chủ nhân của triều đại  họ gì nữa?
 
Chỉ là nhà họ Tạ đời đời trung thần lương tướng, Tạ Vân Trì nhất thời vẫn  thể hạ quyết tâm,  bảo  ở  doanh trại một thời gian,  còn cần  suy nghĩ.
 
Trong  thời gian  suy nghĩ,  xảy  hai chuyện lớn.
 
Thứ nhất là Trưởng Công chúa ở kinh thành cuối cùng  xác nhận  tấm lòng chân thành của Cố Thời Tuế.
 
Không  Cố Thời Tuế  an ủi nàng như thế nào, Trưởng Công chúa vì , dùng tình nghĩa bao năm nay cầu xin thánh thượng ban ân điển  Cố Thời Tuế  triều nhậm chức.
 
Phò mã nhập triều, đây vốn là chuyện  từng  trong lịch sử.