ngây    .
Một ý nghĩ khó tin dâng lên trong lòng .
Hình như,   tái sinh .
...
Ý nghĩ chấn động  khiến  liên tục mất tập trung, ngay cả khi đánh răng cũng suýt nữa cầm nhầm bàn chải của  trai.
Anh trai dựa  cửa phòng tắm,  chút lo lắng  :
"Hôm nay em trông   khỏe lắm,   tối qua  ngủ ngon ?"
  đánh răng  lắc đầu.
Anh  vỗ đầu : "Hay là em ở nhà đợi  ,  thi xong về sẽ đưa em  chơi."
 lập tức : "Không cần! Em  đưa   thi!"
Bố  chúng  qua đời vì tai nạn giao thông năm năm ,  trai hơn  hai tuổi, từ đó     bố,   ,   , nuôi  ăn học.
Đối với ,  trai là tất cả.
Vì , kiếp  khi   tutu,  mới quyết tâm cùng Lục Khả đồng quy vu tận như .
Nếu ông trời  thương tình, ban cho  cơ hội sống  một  nữa,  thì  nhất định   đổi kết cục .
Anh trai  xứng đáng  một tương lai tươi sáng.
...
Trên đường cùng  trai đến trường thi,   đưa tay định lấy chai nước.
 giật lấy chai nước của  : "Anh ơi,  uống ít nước thôi, nhỡ lúc thi  buồn  vệ sinh thì ?"
Anh trai khựng  một chút, lập tức : "Em đúng là  lo xa."
Dưới ánh mắt chăm chú của ,   chỉ uống vài ngụm  đặt chai nước xuống.
  , việc ngăn    vệ sinh     tác dụng gì.
Chỉ cần Lục Khả còn ở đó, chỉ cần cô  còn  trả thù  , cô  sẽ nghĩ  những cách khác.
  ngăn chặn cô .
Hôm nay là ngày cuối cùng của kỳ thi đại học, dù thế nào  nữa, hôm nay  nhất định  để   thi xong một cách thuận lợi.
Đợi một lúc ở cổng trường thi, thấy thí sinh ngày càng đông,  cũng dần trở nên lo lắng, ánh mắt liên tục đảo quanh đám đông.
Làm  đây?  rốt cuộc    đây?
Anh trai  sang  chuyện với , đang  thì bỗng khựng , lông mày  nhíu .
 theo bản năng  theo ánh mắt của  .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Là Lục Khả.
Cô   cách đó  xa,  thấy chúng , khóe môi nhếch lên đầy ẩn ý.
"Anh, cô ..."
Anh trai dường như    về cô : "Đừng để ý đến cô , chỉ là một kẻ điên thôi."
Lục Khả đợi  lâu thì mấy cô gái khác đến.
Họ   chuyện  lấy t.h.u.ố.c lá     con hẻm bên cạnh.
Tầm mắt   theo bóng lưng của họ về phía đó, nhưng  nhanh chóng nhận ,  chỉ    đang  chằm chằm Lục Khả!
Dưới gốc cây ngô đồng bên đường  một  đàn ông  xổm,   đội mũ lưỡi trai, mặc áo ba lỗ đen, cơ bắp màu da lúa mì lộ  ngoài, trông  mạnh mẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-toi-hoa-chi-pheo-keo-ke-hai-doi-anh-trai-xuong-bun/chuong-2.html.]
Có lẽ cảm nhận  ánh mắt của ,   ngẩng đầu  sang.
 gần như lập tức dời mắt , tim bắt đầu đập loạn xạ.
Anh  là ai?
Vệ sĩ của Lục Khả ? Hay là đồng phạm của cô  khi hãm hại  trai ?
 kéo áo  trai: "Anh ơi,  đang  xổm  gốc cây đằng    quen ?"
Anh trai  đầu  một cái: "Không quen,  ?"
 giả vờ bình tĩnh lắc đầu: "Không  gì."
Nhìn bóng dáng Lục Khả biến mất ở đầu hẻm,  mỉm  với  trai: "Anh ơi, em  mua một cây kem ăn."
Anh trai  nghĩ nhiều: "Bên cạnh  một siêu thị, em  ."
 gật đầu,  ôm  trai một cái thật chặt.
"Anh ơi, chúc  thi thật  nhé!"
...
   siêu thị, mà rẽ  con hẻm nhỏ bên cạnh.
Lục Khả đang tựa  tường hút thuốc,  thấy , cô  sững : "Em gái của Hạ Ngôn Thâm?"
  cô , vài giây  nhoẻn miệng :
"Chị ơi,  trai em bảo em đến  với chị vài câu."
Lục Khả   đầy nghi hoặc: "Nói gì?"
  mấy  bên cạnh,  chút do dự: "Anh em bảo em  riêng với chị thôi."
Lục Khả nhả khói, suy nghĩ một lát  hất cằm: "Ra  ."
Đứng ở cuối hẻm,  cúi đầu  chiếc điện thoại trong tay.
Sắp , sắp đến giờ  phòng thi .
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, thấy  mãi   gì, Lục Khả mất kiên nhẫn: "Mày    hả?"
Reng reng reng...
 lúc , tiếng chuông  phòng thi ở trường thi  xa vang lên, cổng trường đột nhiên trở nên náo động.
Điện thoại của  cũng nhận  tin nhắn từ  trai: Không đợi  em về,   phòng thi , tối nay dẫn em  ăn đồ ngon.
Lục Khả đương nhiên cũng  thấy tiếng chuông, cô  bực bội ném điếu thuốc xuống đất,  lườm  một cái:
"Lãng phí thời gian của tao."
Nói , cô    định bỏ .
 vươn tay kéo tay cô  , cô   chút do dự  , tát  đầu  một cái:
"Anh mày  mặt lạnh với tao, đến một con nhóc như mày cũng dám đến trêu chọc tao ? Hừ, mày nghĩ  mày chắc chắn sẽ đỗ đại học trọng điểm, từ đó sẽ phất lên ? Mày mơ  quá! Mày cứ  đó mà xem  mày  tao dẫm  bùn lầy  bao giờ ngóc đầu lên  ! Con đĩ ! Đợi thi xong tao sẽ xử lý mày đàng hoàng!"
Nghe lời cô  ,   kìm  run rẩy khắp .
Cô   hề quan tâm   thi  nghiệp   , dù  bố cô  là ông chủ lớn, gia đình   gì ngoài tiền.
Cô  chỉ quan tâm đến việc trả thù  trai , vì cái sĩ diện nực  của cô .
  nhớ đến kết cục của  trai ở kiếp , nhớ đến     tấm ga trải giường trắng tinh, nhưng bên   là một vũng siro...
  đánh đến lệch đầu, nhưng khi ngẩng đầu  Lục Khả,   kìm  nhoẻn miệng :