TRÙNG SINH TRỞ LẠI, MUỘI MUỘI TỰ MÌNH NHẢY VÀO HỐ LỬA - 8

Cập nhật lúc: 2025-05-06 13:17:03
Lượt xem: 23,025

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta liếc mắt lò than, chiếc khăn bông đêm qua đốt thành tro đen, bàn còn đĩa điểm tâm ăn mất vài miếng.

 

Tên Hoắc Diêu , đúng là lén lút trở về, lén lút rời .

 

“Những ngày tới nhớ để thêm chút đồ ăn trong phòng , dễ đói về đêm.”

 

“Vâng ạ. À, thiếu phu nhân, phu nhân bảo hỏi hôm nay về nhà ?”

 

Theo tập tục, ngày mồng Một Tết là để ở nhà chồng cúng tổ tiên. Từ mồng Hai đến mồng Sáu, những cô nương lấy chồng cùng thành thể chọn một ngày về thăm nhà đẻ.

 

“Chuẩn một chút, chúng .”

 

16

 

Ta hồi môn, chẳng những mang theo nha , còn dẫn đủ thị vệ. Trong đó bốn nữ thị vệ võ nghệ cao cường đều là bỏ tiền lớn mời về, đến cả lúc nhà xí cũng theo .

 

Phó Trạch Khải ngoài việc nghiến răng lạnh, thì chẳng .

 

“Đại tỷ thật quá đỗi đa nghi.”

 

Không đa nghi thì chẳng để ngươi cơ hội tay ?

 

So với ba bốn tháng ở đạo quán, Chu Dao Huyên bên cạnh giờ đây trông tinh thần chút nào.

 

Tuy vẫn son phấn lộng lẫy, nhưng khuôn mặt vốn đầy đặn nay thấy rõ gầy .

 

Người vốn ngày thường ắt sẽ tranh mi cãi vã với , lúc bất ngờ im lặng.

 

Thậm chí khi Phó Trạch Khải đưa tay đỡ nàng, nàng bỗng rùng , bản năng né tránh.

 

Ta khẽ nhướn mày—Chu Dao Huyên sợ Phó Trạch Khải ?

 

Chu Dao Huyên bỗng , trong mắt lộ một tia tính toán.

 

Chẳng lẽ lấy mạng ?

 

Kiếp nào ngăn nàng tìm đến hạnh phúc.

 

Lúc , lão gia nhà họ Chu và Phùng di nương vội vã đón tiếp, đối với Phó Trạch Khải thì đến thấy mặt trời. 

 

Cũng đúng thôi, mỗi đến đều mang theo cả hòm vàng bạc châu báu, giống , chỉ mang chút lễ mọn sơ sài.

 

Ta chào phụ , thẳng đến từ đường thắp hương cho mẫu .

 

“Nữ nhi việc đều .”

 

“Đợi thời cơ chín muồi, sẽ đưa bài vị của khỏi Chu gia.”

 

Ngoài cửa bỗng thị vệ quát tháo.

 

Ta đầu , thì là Phó Trạch Khải.

 

“Ta chỉ đôi lời với nàng, .”

 

Ta bước sân, Phó Trạch Khải đảo mắt hàng thị vệ canh giữ xung quanh, : “Muốn gặp nàng một , thật chẳng dễ dàng gì.”

 

“Ta tự hỏi từng đắc tội với nhà họ Phó, cớ ngươi cứ nhằm mãi buông?”

 

Hắn và Chu Dao Huyên đúng là một đôi trời sinh—giống ở cái thâm độc.

 

“Trời đất chứng giám, chỉ là thể quên nàng. Nàng quá đặc biệt, khác hẳn nữ tử mà từng gặp.”

 

“Nếu để cớ gặp nàng, cần gì mang nàng đến Chu gia?”

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

“Ngươi , chẳng đủ ?”

 

Hắn tiếc nuối thở dài: “Muội nàng... thể yếu nhược, e là khó mà nối dõi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-lai-muoi-muoi-tu-minh-nhay-vao-ho-lua/8.html.]

 

Chu Dao Huyên thể xảy vấn đề?

 

“Nếu là nàng, ba tháng năm tháng chắc chắn sẽ hoài thai.”

 

Hắn đầy thoả mãn, ánh mắt như một món đồ chơi thú vị.

 

Cũng đúng, cái nhà họ Phó điên loạn như thế, thường nào chịu nổi.

 

“Chẳng qua là nhà họ Phó tổ huấn, chỉ cưới một vợ, nếu sẽ ảnh hưởng đến vận thế của gia tộc. Bằng , cưới cả nàng cửa .”

 

Nói đến đây, mặt mày cau : “Ai mà nhà nàng tiếng lan xa, còn kẻ họ Hoắc điều đến tranh giành.”

 

“Nếu , chúng sớm mua phủ lớn, cho nàng sống cuộc sống nhung lụa.”

 

Ta khẩy.

 

“Nuôi ? Dù gả Phó gia, con cái sinh cũng chỉ là thương nhân suốt đời, gì mà đáng.”

 

Sắc mặt Phó Trạch Khải đổi.

 

“Nàng ý gì?”

 

“Dựa diện mạo, học vấn cùng tài buôn xoay đất hóa vàng của ba nhà họ Phó, việc kết giao quyền quý, cải mệnh cho con cháu chuyện khó. Cớ cứ chọn nữ tử nhà nhỏ như Chu gia ? Không thấy lạ ?”

 

“Ta đoán, tổ tiên các ngươi từng đắc tội với tiên hoàng, phạt đời đời thương nhân, vĩnh viễn quan trường, đúng chứ?”

 

E rằng, đây chính là lý do gốc rễ khiến Phó gia kết giao với đảng phản loạn.

 

Đổi triều chủ, chẳng thể xóa bỏ tội danh , trút bỏ phận thương gia, thậm chí phong vương?

 

Phó Trạch Khải im lặng, đôi mắt u tối, chợt nở nụ dịu dàng.

 

“Đại tỷ là chê xuất chúng bằng họ Hoắc?”

 

“Vậy ngại cho nàng một bí mật, để nàng còn chuẩn cho lúc còn ai nương tựa.”

 

“Tướng quân họ Hoắc của nàng, e là chếc .”

 

Hoắc Diêu từng , bọn họ khống chế liên lạc của phản tặc, giả truyền tin tức: biên ải đại bại, Hoắc Diêu chiến tử, Trương Tự trọng thương.

 

Phó Trạch Khải hôm nay ngang ngược đến thế, hẳn là nghĩ cục diện định, chỉ chờ chủ tử đoạt quyền cướp ngôi là xong.

 

Ta nén , : “Hay là chúng cá một phen?”

 

Hắn hứng thú nhướn mày: “Cá gì?”

 

“Cá ngươi chếc chẳng yên lành.”

 

Hắn sững , bật sảng khoái.

 

“Ta thích cái tính bướng bỉnh của nàng.”

 

Ánh mắt ánh lên một tia cuồng loạn vặn vẹo, đầu lưỡi l.i.ế.m qua hàm răng, giọng khàn khàn như dã thú giam hãm.

 

“Ta , nàng thể cứng đầu bao lâu.”

 

Nói xong, mà rời .

 

17

 

Vừa trở tiền viện, còn kịp viện cớ cáo từ thì Phùng di nương lên giọng chua ngoa:

 

“Người là cữu gia nhà họ Phó, hết tặng lễ đ.á.n.h cờ cùng lão gia, còn cô thì , con gái mà đến cơm đoàn viên cũng chẳng thèm ăn? Gả cho quan thì nhà đẻ cũng nổi nữa ?”

 

“Thôi ! Nữ nhi hiếm khi trở về. Ninh nhi, đầu bếp món cá chua ngọt mà con thích nhất, ăn xong hãy .”

 

Loading...