Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nên khi Lư Chí Vĩ gặp Triệu Trân Trân với tâm thái như thế, trong lòng cảm thấy vô cùng đắc ý.
Theo như trí nhớ thì vị đồng chí nữ đúng là , năng lực việc cũng , thế nhưng đối xử lạnh nhạt với , thậm chí còn lúc trông như ứng xử lễ phép cơ bản nhất. lúc đó phận của chỉ là cán bộ thị chính tạm thời điều động sang mà thôi, nên dù cho cạnh thị trưởng Trần nhưng quyền hạn trong tay thể so với thư ký Trương, nếu khác coi thường thì cũng chỉ thể nhịn mà thôi.
Đến nay thì thời thế đổi , hếch mặt lên, cô chằm chằm.
Triệu Trân Trân cũng mắt , đó mỉm : “Chào mừng chủ nhiệm Lư đến chỉ đạo công việc cho đội công tác của chúng ! Chủ nhiệm Lư mời !”
Bình thường sẽ mười mấy trong phòng việc lớn, đều chỗ việc riêng của , dù tổ trưởng Trần một phòng việc riêng nhưng vẫn sẽ chỗ việc trong phòng việc lớn. Anh gật đầu đó vội lấy ghế ở chỗ việc khi của sang mời Lư Chí Vĩ xuống.
Triệu Trân Trân Trương Lộ Lộ ám chỉ, nhưng Trương Lộ Lộ hiểu gì, nên trợn mắt tiếp tục trong vài giây. Lúc một cô gái trẻ đang bên cạnh Trương Lộ Lộ mỉm dậy, cất bước lấy bộ ấm dự đặt trong tủ, khi pha một ấm thì bưng . Tổ trưởng Trần gật đầu tỏ ý khen ngợi cô gái trẻ đó, mở miệng dặn dò: “Tiểu Hoàng , cô báo cho nhà ăn trong trường một tiếng, để bọn họ chuẩn một bàn dùng để chiêu đãi khách dựa theo tiêu chuẩn cao nhất nhé!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-235.html.]
Cô gái trẻ tên là Hoàng Anh, chính là diễn nữ chính trong vở kịch hiện đại “Nữ chiến sĩ thi đua” mà đội bọn họ dàn dựng lúc . Cô là sinh viên của khoa tiếng Trung trong trường, năm nay nghiệp trực tiếp gia nhập đội công tác việc. Cô những xinh mà còn diễn , bình thường cũng cách đối nhân xử thế, so với cô ngốc Trương Lộ Lộ thì đúng là hơn ít.
Hoàng Anh tổ trưởng Trần gật đầu, đó chuyển mắt sang trưởng ban Trương hỏi: “Không lãnh đạo gì cần kiêng cữ ?”
Tuy trông cô như đang hỏi thư ký Trương, nhưng thực chính là đang hỏi vị lãnh đạo trẻ thủ đô cử đến.
Thư ký Trương tỏ khách sáo sang hỏi dò Lư Chí Vĩ: “ nhớ khi chủ nhiệm Lư đến Bình Thành công tác đợt thì thấy vẻ thích ăn hải sản với thị trưởng Trần đúng ?”
Tuy tư lệnh Lư luôn lo con trai nhỏ của sẽ cô đơn đến già nên gần đây sắp xếp nhiều buổi xem mắt cho , thế nhưng thực Lư Chí Vĩ cũng chỉ mới hai mươi sáu tuổi, xem như là một thành niên nhiệt huyết sôi nổi. Được nhà chiều chuộng từ nhỏ đến lớn, dù cho mấy năm nạn đói thì ba bữa trong ngày của Lư Chí Vĩ cũng thể thiếu thịt và cơm trắng, vì thế mà bắt bẻ trong việc ăn uống.
Song Bình Thành cũng ưu điểm mà thủ đô thể so sánh , Bình Thành là nơi ven biển, tôm bắt ở đây nổi tiếng quốc.
DTV
Chẳng qua đến đây là để kiểm tra tình hình thành phố. Hôm qua là ngày đầu tiên đến, khi thư ký Trương báo cáo công việc xong thì cứ cảm thấy kỳ lạ. Phong trào ở Bình Thành thì vẻ là đẩy mạnh, mỗi đơn vị đều cử đội công tác, khắp nơi cũng đều đang đánh đổ giai cấp tư sản, song vẫn cứ cảm thấy chỗ nào đó đúng lắm.