Trùng Sinh, Trở Thành Người Mẹ Mẫu Mực - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:31:28
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

vẻ mặt của đều nghiêm trọng, ai nổi.

Tào Lệ Quyên hài lòng với thái độ của con dâu, nhưng đến cũng thể tức giận, vì vui : “Chuyện đến nước , mấy đứa còn tâm trạng chơi!”

Triệu Trân Trân cũng trả lời , mời khách tới phòng khách , một tới phòng bếp đun nước.

Vương Văn Quảng cùng vợ, nhưng nhà nhiều khách như , chào hỏi thì nên chỉ thể ôm Tiểu Kiến Minh xuống.

Nhân lúc lớn đang chuyện, Tiểu Kiến Minh lén lút lấy từ trong túi một chiếc kẹo sữa, nhanh nhẹn dùng hai bàn tay nhỏ bóc lớp vỏ kẹo và nhét miệng. Người lớn chú ý đến những chuyện , nhưng con trai của Thẩm Lỵ Lỵ tinh mắt thấy, đôi mắt to tròn của bé dính chặt lên chiếc miệng nhai chóp chép của trai nhỏ, chút thèm.

DTV

Thực sự Kiến Minh giấu tổng cộng hai cái kẹo, nhóc lưỡng lự chục giây thoát khỏi vòng tay của cha , móc viên kẹo đưa cho Thần Thần - con trai của Thẩm Lỵ Lỵ.

Thẩm Lỵ Ly nhận kẹo con trai, xoa đầu Tiểu Kiến Minh, : “Cảm ơn Tứ Bảo, nuôi hôm nay đến vội nên mang quà cho con, sẽ bù, con gì nào?”

Tiểu Kiến Minh nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu, mới : “Con cần quà, con chỉ cha đừng !”

Những lớn trong phòng đều lời của nhóc cho sửng sốt.

Đặc biệt Vương Văn Quảng cảm thấy bất ngờ. Mấy ngày nay vẻ mặt của và Triệu Trân Trân đầy buồn rầu, ở nhà họ rõ ràng ít chuyện hơn, nhưng cũng chuyện điều cho bọn trẻ. Anh cho rằng chuyện cho dù kể, Kiến Dân, Kiến Quốc cũng khó thể hiểu , huống hồ là nhóc hơn một tuổi như Tứ Bảo?

Tuy nhiên đứa trẻ nắm trọng điểm, nỡ để cha , nhóc cho cha !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-270.html.]

Vương Văn Quảng ôm đứa con trai út của , dùng lực hôn lên vầng trán lớn của bé. Vương Kiến Xương cha, cũng to: “Con cũng cho cha !”

Hai em Kiến Dân và Kiến Quốc cũng đồng thanh : “Cha đừng !”

Vương Văn Quảng bốn đứa con của , trong lòng cảm thấy vô cùng xúc động. Anh câu gì, nhưng lên lời.

Lúc Triệu Trân Trân bưng nước nóng lên, rót cho mỗi một cốc.

Tào Lệ Quyên nặng nề thở dài một tiếng, : “Văn Quảng, con và Trân Trân bàn bạc xong . Bao giờ các con ly hôn, chỉ còn mai là ngày cuối cùng!”

Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân đều trả lời bà .

Chị Quách nhịn : “Trân Trân, lúc cô tuyệt đối hành động theo cảm tính! Ai cũng tình cảm của hai vợ chồng cô , nhưng chuyện xa trông rộng! Nếu cô phân rõ ranh giới với hiệu phó Vương, cô và các con cũng đều theo. Khổ cực chịu phạt thì , liên lụy cả gia đình lớn! Nếu như cô vạch ranh giới rõ ràng, chỉ bảo vệ bản cô và các con, mà nếu như tình thế xoay chuyển thì cô vẫn thể ở bên ngoài chạy vạy để giúp hiệu phó Vương!”

Chu Quế Chi cũng gật đầu : “Tiểu Quách đúng. Tục ngữ câu để cho rừng còn xanh, sợ gì củi đốt. Cô xem Tứ Bảo mới chỉ hơn một tuổi theo đến nơi như nông trường đó, giày vò khổ sở ?”

Lúc vẻ mặt của Triệu Trân Trân chút ngẩn ngơ.

Khung cảnh mà giống ký ức kiếp của cô đến , chỉ khác là khi Vương Văn Quảng đưa cách ly để thẩm tra thì cô và các con nhà trường đuổi khỏi tòa nhà công vụ. Cô còn nơi nào để chỉ thể mang con đến nhà cha chồng. Đêm hôm đó, Vương Giá Hiên và Tào Lệ Quyên, trùng hợp còn Thẩm Lỵ Lỵ cũng ở nhà họ Vương, họ đều cố gắng khuyên cô ly hôn.

Vương Văn Mỹ lo lắng hai vợ chồng em trai.

Loading...