Trùng Sinh, Trở Thành Người Mẹ Mẫu Mực - Chương 468

Cập nhật lúc: 2025-07-21 22:43:03
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Trương gãi gãi đầu, ánh mắt sáng ngời : “Chủ tịch Triệu xem , một bản, nhưng mà để ở nhà, ngày mai mang đến .”

Sau cuộc họp thường kỳ sáng hôm , Triệu Trân Trân bắt đầu xem những bài của cục trưởng Võ.

Thực sự đúng như tiểu Trương , văn chương của cục trưởng Võ chút giống với phong cách cá nhân điềm tĩnh của ông . Phong cách văn chương của ông sắc bén, phân tích sự việc độc đáo cho cảm giác mới mẻ khó quên.

Tiểu Trương thích những bài , thêm nhiều ý kiến riêng ở bản .

Gần đây cục trưởng Võ một bài báo bàn luận về tiết kiệm và tu dưỡng cá nhân. Bài dài hiếm thấy. Mở đầu bài , cục trưởng Võ một chút về một nhân vật nổi tiếng trong lịch sử, đó dẫn đến những ví dụ thực tế đưa kết luận tiết kiệm chính là một đức tính . Tuy nhiên, mỗi nên căn cứ tình huống của bản , vì tiêu chuẩn cũng khác . Nếu phủ nhận điều chính là phủ nhận sự khác giữa với . Như sẽ quá mức lý tưởng hóa và phạm sai lầm trong tư duy.

Không thể , bài văn tuy rằng sắc bén nhưng cũng tinh vi, lão luyện. Cục trưởng Võ hiển nhiên phát huy ưu điểm, tránh nhược điểm. Ông cho nhạy cảm hơn với những giải thích độc đáo, đó đưa đường lối chính trị cho nhiều những ý kiến khác cũng dám trực tiếp phê bình ông .

Trong thế cuộc hiện tại, cục trưởng Võ còn dám bài báo như , hơn nữa còn thể đăng báo, chứng tỏ rằng sức ảnh hưởng của ông hề nhỏ. Có lẽ chính những điều vài khó chịu.

Như là ai xúi giục chị Nghiêm và Lôi Chấn Hoa?

Cô đang miên man suy nghĩ thì Lôi Chấn Hoa gõ cửa bước .

“Chủ tịch Triệu, tài liệu hôm đưa đến cô xem qua ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-468.html.]

Triệu Trân Trân gật gật đầu.

Lôi Chấn Hoa dè dặt hỏi: “Vậy chủ tịch Triệu suy nghĩ thế nào?”

Triệu Trân Trân liếc mắt nụ chút ngốc nghếch của : “Trước tiên giúp một việc. thích chữ của cục trưởng Võ, xin giúp một bức, nội dung thế nào cũng . treo ở đại sảnh nên thể quá nhỏ.”

Rất hiếm khi lãnh đạo việc riêng nhờ hỗ trợ. Lôi Chấn Hoa chút suy nghĩ đồng ý ngay.

Lôi Chấn Hoa là Huệ Dương, bình thường cũng thích xã giao, nhưng nhân vật như cục trưởng Võ cũng tiếp cận . Chẳng qua, việc cũng khó . Em vợ một bạn việc ở cục văn hóa huyện, nhờ giới thiệu nên thuận lợi đến nhà cục trưởng bái phỏng.

Bởi vì Lôi Chấn Hoa chủ động xin tranh chữ nên bạn của em vợ còn cho rằng quy tắc. Không ngờ khi chọn một bộ tranh theo lối chữ thảo rộng một mét, học sinh của cục trưởng Võ đến thu phí nhuận bút. Tuy rằng chỉ năm tệ nhưng mà Lôi Chấn Hoa cũng lấy .

Nhân viên của cục văn hóa cảm thấy thật mất mặt, mau chóng thanh toán cho .

DTV

“Sao như thế? Nếu thật tình đến xin tranh chữ chuẩn tiền nhuận bút chứ?”

Lôi Chấn Hoa xuất từ gia đình công nhân, cuộc sống trôi qua cũng chỉ chuyện cơm áo, những phương diện khác coi trọng. Bản cũng như , tuy rằng cũng thể xin tranh chữ của , nhưng đến cũng mang theo đồ vật nọ. Đó chính là hai túi bánh ngọt dùng bột mì, trứng gà và đường trắng để , hương vị so với bánh ngọt bán ở cửa hàng còn ngon hơn, ngờ còn tốn thêm năm tệ.

Anh bạn của em vợ hình như đang tức giận, trừ : “Ngại quá hôm nay để tốn tiền , về sẽ mang tiền trả cho .”

Anh bạn thấy thái độ nên cũng thêm gì nữa.

Loading...