Trùng Sinh, Trở Thành Người Mẹ Mẫu Mực - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-07-13 22:26:31
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì thói quen nghề nghiệp của , Tào Lệ Quyên là một chặt chẽ cẩn thận. Khi còn nhỏ, Vương Văn Quảng khi lên lớp đều học thuộc giáo án cẩn thận, mỗi ngày đều học theo kế hoạch. Khi Vương Văn Quảng ba tuổi rưỡi thể thuộc lòng một trăm bài thơ Đường, phép tính cộng trừ trong phạm vi một trăm, tiếng Anh thường dùng cũng trôi chảy.

Thậm chí ngay cả Thẩm Lỵ Lỵ thỉnh thoảng ké cũng học ít thứ.

Dĩ nhiên, con gái lớn Vương Văn Mỹ là ngoại lệ. Đứa nhỏ tính nổi loạn trời sinh, khi còn nhỏ cực kỳ lời. Lúc lớn lên thì bắt đầu khá hơn một chút, nhưng dần dần muộn. Vương Văn Quảng mười chín tuổi nghiệp đại học, Vương Văn Mỹ nghiệp đại học thì hai mươi sáu tuổi. mà so với những cùng tuổi thì cũng coi là tạm .

Tào Lệ Quyên quan sát, tính tình của Tiểu Kiến Xương , bảo thằng nhóc học cái gì thì nó sẽ ngay ngắn ở đó. Mặc dù chậm một chút nhưng khi học nó cũng luống cuống.

Chẳng thằng nhóc Sương Sương chê ngốc ?

Điều đó cho thấy trẻ con cũng lòng cầu tiến.

Tào Lệ Quyên càng nghĩ thì tinh thần càng lên cao. Bà bận rộn trong thư phòng lâu, mất cả đêm để xong giáo án.

Vương Giá Hiên thái độ của vợ cũng rớt phía . Ông cũng vội vàng chuẩn nội dung hai tiết học tiếng Anh cho bọn trẻ.

Ngày hôm , hai vợ chồng già thấy giăm bông Vân Nam trong tay con trai thì ánh mắt cũng sáng lên. Vương Giá Hiên hiếm khi hưng phấn : “Văn Quảng , ai gửi cái tới ?”

Vương Văn Quảng : “Cha, là Chương Lão Tam, con trai nhỏ nhà bác Chương.”

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-66.html.]

Vương Giá Hiên đẩy mắt kính sống mũi. Ông ở Đại học Liên hợp Tây Nam mấy năm, mặc dù lâu nhưng ký ức thật quý giá. Nghĩ về những năm tháng phi thường khi đó, đến giờ ông còn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!

Tào Lệ Quyên cũng kích động, : “Đứa thứ ba nhà họ Chương nhớ! Từ nhỏ vóc dáng nó cao lớn, xuất ngoại cùng một năm với con! Đứa nhỏ đúng là một cẩn thận. Bây giờ mua cân thịt cũng cần xếp hàng cả nửa ngày , nó còn một cái giăm bông lớn như . Không bây giờ giá cả thế nào chỉ sợ một cái ít nhất cũng hơn một trăm tệ!”

Vương Giá Hiên lắc đầu một cái, : “Sợ rằng chỉ một trăm tệ. Bà nghĩ xem nhiều năm như , hơn nữa bây giờ thể ướp giăm bông e là càng ngày càng ít!”

Sau khi thảo luận xong vấn đề giá cả, hai ông bà thảo luận về cách ăn giăm bông, cả hai đều đồng ý là hấp lên thái mỏng ăn cũng ngon.

Vương Văn Quảng lén liếc Triệu Trân Trân một cái.

Nụ mặt Triệu Trân Trân ngọt ngào, cô với Trương: “Giăm bông là thứ , bà nhớ rửa sạch hai hấp nhé!”

Đời danh tiếng của giăm bông Vân Nam, do đó khi Vương Văn Quảng đề xuất tặng cho cha chồng cô cũng phản đối. Dù chồng cô ít khi đưa yêu cầu như .

Có điều 1,5 - 2 ký giăm bông mặn còn đáng tiền hơn hai tháng lương của cô thì tất nhiên là cô mất hứng, thế là bảo Trương cầm về một nửa!

Nghĩ thì quả thực phóng khoáng!

Mà bây giờ giống lúc nữa, chính vì giăm bông là đồ , hơn nữa cha chồng đều thích ăn nên cô mới chủ động như .

Mặc dù đó nghĩ nhưng Tiểu Kiến Xương quen với phương pháp dạy học cứng nhắc của bà nội lắm. Mặc dù thằng nhóc hầu như hiểu câu chuyện cổ tích tiếng mà Vương Giá Hiên kể, nhưng ông nội kể dạt dào cảm xúc. Chỉ cần vẻ mặt hài hước của ông cũng thú vị, kết hợp với hình ảnh trong tập tranh, Kiến Xương thể đoán hơn nửa ý nghĩa.

Loading...