Rõ ràng là cùng điều xuống nông trường, nhưng những một bước. Điều khiến cho nhiều đố kỵ đỏ mắt. Bởi vì hầu hết những khôi phục phận đều là giáo viên tiểu học nông trường, vì những tìm đủ cách chen chân .
Trưởng nông trường Vương ngay khi thấy cái tên truyền giáo thì chau mày. Anh sớm cấp , Mã Đức Văn thành thật, giam ở nông trường còn truyền giáo, hơn nữa còn thực sự tin lời của ông . Loại diệt trừ thì cũng là tai họa ngầm. Vậy nên ngay lập tức hạ lệnh giam Mã Đức Văn nhà tù.
Đến lúc thì chuyện mới coi là kết thúc.
Con dâu Triệu Trân Trân điều về Bình Thành việc, Vương Giá Hiên sớm . Vốn dĩ ông cho rằng nếu Triệu Trân Trân con đường quan thì cũng thể là cần nhờ cậy mặt mũi của Vương Giá Hiên, do đó chắc chắn sẽ chủ động đưa cháu trai đến nhà.
Thế mà nửa tháng trôi qua, ông cũng đợi .
Ngược , Tào Lệ Quyên chỉ mới tin Triệu Trân Trân trở việc từ nhà họ Quý, hơn nữa còn lên phó tổng thư ký của thị chính, ngay khi trở về thì ồn ào đòi thăm cháu trai.
Vương Giá Hiên đặt tờ báo trong tay xuống bàn, bưng lý lên nhấp một ngụm, : “Công việc của thị chính sẽ bận rộn, một mạch đến cuối tuần mới nghỉ ngơi ? Lúc bà qua đó thì với con bé, là đến chủ nhật đưa cháu trai về thăm chúng !”
Tào Lệ Quyên sửng sốt : “Ông cùng ?”
Vương Giá Hiên thở dài : “Chân của hai ngày trẹo, bây giờ vẫn còn sưng, là bà cũng đừng , chúng nhờ gửi tin cho con bé!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trung-sinh-tro-thanh-nguoi-me-mau-muc/chuong-669.html.]
Không vì mà Tào Lệ Quyên nghĩ việc tự sang nhà con dâu thì cũng chút lo lắng, nên bà hỏi: “Bảo ai đến giúp chúng bây giờ?”
Vương Giá Hiên : “Việc bà nhà họ Quý , hãy nhờ ai đó nhà họ Quý một chuyến !”
Trong lòng Tào Lệ Quyên thực sự sốt ruột, bà uống một ly vội vội vàng vàng đến nhà họ Quý.
Ai mà Quý Đông một mực từ chối.
“Dì Tào, là chuyện dì tìm khác , cháu thực sự phù hợp! Hơn nữa hai hôm nay đơn vị bọn cháu thực sự bận, cháu còn đang xem tài liệu đây.”
Tạo Lệ Quyên cũng tức giận, lấy dáng vẻ của trưởng bối : “Tại cháu phù hợp, chỉ là một chuyến thôi , các cháu tuổi còn trẻ thì mệt thế nào !”
DTV
Quý Đông đặt tài liệu trong tay xuống, khách sáo : “Dì Tào, là dì đang giả vờ hiểu là thực sự hiểu? Cháu là đàn ông độc , con trai của dì đang ở nhà, chỉ con dâu của dì ở nhà, một cháu đến đó thì coi ? Dì cảm thấy phù hợp, nhưng cháu cảm thấy phù hợp, đoán chừng khác cũng sẽ cảm thấy phù hợp!”
Tào Lệ Quyên trách móc một trận thì á khẩu nên lời.
Sau khi trầm mặc mấy phút, Tào Lệ Quyên quyết định đổi phương án, bà : “Quý Đông , cháu đừng giận, là dì suy nghĩ thấu đáo. Hay là thế , đợi đến buổi trưa, ăn cơm xong thì cháu đưa dì . Cũng ý gì, chỉ là đồ mang theo nhiều, chân của bác Vương cháu trẹo, vì nhờ cháu xách giúp một ít đồ!”
Quý Đông vẫn từ chối, của Quý Đông chen : “Quý Đông , lúc nhỏ con thường xuyên ho khan, khám ở các bệnh viện đều thấy khỏe, cuối cùng vẫn là dì Tào con chữa khỏi cho đấy! Còn dày của cha con viêm, mấy năm đó nghiêm trọng, cũng đều may nhờ dì Tào của con cả. Bây giờ bà chẳng qua là nhờ con một chuyến, tại con một mực từ chối như thế?