Tô Thích  nhẹ nhàng, lúc nào cũng mỉm , ngay giọng  cũng mang cả tiếng . Tô Thích  với Ngụy Nhất: “Lại là em”.
Từ “” đó  phát , Ngụy Nhất thấy    run b.ắ.n lên.
Ngụy Trích Tiên  phần nghi hoặc: “Nói đúng hơn, em gái tớ cũng là sinh viên của Đại Học S, cùng trường với . Tô Thích, hai  quen   ?”
Tô Thích chắp hai tay  mông, khom  ngó ngó khuôn mặt của Ngụy Nhất   : “Chắc là nhận nhầm  . Cô bạn mà tớ quen  hơn cô bé  nhiều”
Ngụy Nhất khẽ nhất môi lên, dở  dở .
Ngụy Trích Tiên bật  một tiếng, hích   Ngụy Nhất, : “Nhất Nhất, chào  Tô ”.
Đám  Tô Thích đó rõ ràng lớn hơn Ngụy Nhất những chín tuổi, cô liệu chừng tiếng gọi “”  cũng chẳng   lơ  . Ngụy Nhất động đậy đôi môi, cố rặn  một nụ , ấp a ấp úng : “Em chào  Tô”.
Anh  Tô Thích  quả là   giáo dục , khi  chuyện thường chăm chú  về phía đối phương, ánh mắt khiêm nhường, hiền hòa nhưng   thể khiến Ngụy Nhất buông vũ khí đầu hàng. Điểm cần  rõ ở đây chính là đôi mắt lá răm của Tô thích. Đôi mắt đó đúng là đc ông trời ưu ái  khác, đuôi mắt  xếch, đồng tử trong veo, khó  đại diện nào của phái  từ độ từ mười bốn tới bốn mươi chống nổi sức hấp dẫn của nó. Dù Ngụy Nhất  may mắn trở thành nhân vật chính trong câu chuyện thì cũng  thể thoát khỏi nó.
Tô Thích   thiện, đưa bàn tay  khô ấm , , “Ngụy nhất, xin chào”.
Ngụy Nhất vộ vàng lau lau tay cào vạt áo cho khô mồ hôi  mới dám đưa , ngay lập tức   bàn tay  nắm chặt.
Từ  đến nay, cô  hề  rằng bàn tay của đàn ông  to và dày với những ngón tay thon dài  đẽ như .
Tô Thích  với Ngụy Trích Tiên: “Hai  là chị em ruột ? Chú Ngụy  tới hai cô con gái? Thế mà  đây bọn tớ  ”.
Ngụy Trích Tiên :” Đương nhiên là chị em ruột . Cậu  xem, chị em tớ giống  đấy chứ!”,  xong, cô nghiêng , ghé sát mặt của  cạnh khuôn mặt của Ngụy Nhất để Tô Thích tiện so sánh.
Ngụy Nhất ngước khuôn mặt đầy mẩn đỏ lên, bất đắc dĩ  chị gái một cái. Ngụy Trích Tiên lúc đó đang trang điểm  lộng lẫy, vô cùng xinh , kiều diễm.
Tô Thích quả nhiên chăm chú  Ngụy Nhất một lượt từ đầu tới chân  mới : “Không giống lắm”.
Ngụy Nhất  cặp mắt đang mang vẻ  cợt   chằm chằm,  phần  tự ti,  đưa tay lên che mặt.
Tô Thích  Ngụy Nhất vài cái đầy ẩn ý  đó  sang tiếp các bạn khác.
Khi     , Ngụy Nhất mới thở phào một tiếng, bấy giờ cô mới phát hiện áo   ướt đẫm mồ hôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-1-2-da-khong-con-la-lan-gap-go-dau-tien-nua.html.]
Chốc Chốc    đến chào hỏi Ngụy Trích Tiên,  thể tránh khỏi việc họ  sang  Ngụy Nhất một cái đầy ngạc nhiên. Ngụy Trích Tiên ôm em gái  lòng, nở nụ  rạng rỡ, hỏi: “Mọi   xem chị em chúng   giống   nào?”.
Ánh mắt   cùng chuyển từ kinh ngạc sang thương hại, dường như đều   rằng,     một cô em  xí như .
Ngụy Nhất bỗng hiểu  mục đích mà hôm nay Ngụy Trích Tiên nhất định  đưa cô đến đây, đóa hoa hồng rực rỡ luôn   lá xanh tô điểm bên cạnh. Dám khẳng định rằng, hôm nay cô đến đây để đóng vai lá xanh tô điểm .
Lúc đó,  trai mặc comple màu bạc  may  vặn sải từng bước dài tiến đến. Chàng trai đó  đôi lông mày lưỡi mác, hai mắt sáng ngời, ngũ quan ngay ngắn,   mặt   với khí thế hiên ngang, các trang tuấn kiệt trong phòng mặt tái   ít. Anh   trong đám đông, đưa mắt khẽ liếc xung quanh một vòng,  tức giận nhưng    uy, cuối cùng, ánh mắt dừng    Ngụy Nhất, nhếch miệng : “ Cô bé  xí  do ai đưa tới ?”.
Ngụy Nhất nhận   , chính là  mà ban nãy va  cô ở ngoài cổng. Vừa , nhất thời cô  nhận , giờ  kỹ  mới nhớ, thì  một năm   đó  xuất hiện ở nhà họ Ngụy với tư cách là bạn trai của Ngụy Trích Tiên. Cho dù bộ óc  nghiền nát, cô vẫn  thể nhớ hết những lời kinh thiên động địa mà     với cô cách đây một năm.
Anh  chính là Trâu Tướng Quân. Phải  nhiều năm , Ngụy Nhất mới cảm nhận  một cách sâu sắc thế nào là  giống như tên
“Tướng Quân, đây là em gái của em, là Ngụy Nhất mà!”, Ngụy trích Tiên   vẻ trách móc, bước về phía  níu lấy tay của Trâu Tướng Quân , điệu bộ  mật, “Anh  từng khen nó  làn da thật  đấy thôi”.
Ngụy Nhất vô cùng sầu não, thầm nghĩ: Chị còn dám nhắc đến hai chữ “làn da” nữa ?
Trâu tướng Quân khẽ nhếch mép : “Những cô gái mà  từng khen nhiều lắm”.
 lúc Ngụy Nhất  ngước mắt lên thì   bắt gặp   đang tiến mấy bước về phía  với điệu bộ hiên ngang chỉ thuộc về riêng   khiến cô sợ đến nỗi vội cúi gằm mặt xuống.
Ngụy Trích Tiên : “Nhất Nhất, chào  Trâu . Hôm nay   là chủ nhân của buổi tiệc đấy!”.
“…”
Khi Ngụy Nhất còn  ngây ,  kịp phản ứng gì thì Trâu Tướng Quân  vội tiếp lời ngay:
“Chi bằng gọi phéng là  rể ”, giọng  của   trầm ấm dày dặn,  vô cùng hấp dẫn.
“Tướng Quân!”, nét mặt Ngụy Trích Tiên lộ rõ vẻ vui sướng, nửa nũng nịu, nửa giận dỗi, cơ thể  càng lả lơi, dựa cả   Trâu Tướng Quân.
Ngụy Nhất khẽ chào tiếng  Trâu. Trâu Tướng Quân   vẻ   thấy, lạnh lùng buông một câu: “Dị ứng thì    nắng,   ở nhà hả?”
.
Ngụy Trích Tiên vội : “ Bọn trẻ bây giờ ham chơi hơn tụi  ngày xưa nhiều. Hôm qua còn đến nhà bạn uống rượu, chơi đến tận trưa nay mới về,   nhà  tổ chức tiệc sinh nhật,  nhất định đòi em đưa đến cho vui. Nó năn nỉ tới nỗi em    thế nào cả nên đành đưa  cùng”.