Bố  của Ngụy Nhất đều   ở nhà như thường lệ. Chị gái cô cũng  về. Cô giúp việc khuôn mặt đỏ lựng, hình như   đánh thức trong khi đang mơ một giấc mơ . Cô  bước  với vẻ mặt rầu rĩ, hỏi Ngụy Nhất   dùng điểm tâm đêm . Ngụy Nhất vội   cần, chị cứ về nghỉ .
Cô giúp việc vô cùng mừng rỡ  về phòng.
Ngụy Nhất tắm rửa xong liền lên giường, cuộn  trong chăn và bắt đầu suy nghĩ m.ô.n.g lung.
Nghĩ đến nụ  ấm ấp và mê hoặc của Tô Thích, nhớ đến đôi mắt lá răm của  mỗi khi  thật long lanh mà nóng bỏng, nghĩ đến những lời thổ lộ bạo gan của  mà ngày mai giấc mơ  thành hiện thực. Ngụy Nhất  dám khẳng định, chỉ phấp phỏng thử đoán xem liệu     cũng  chút tình cảm với ? Dù rằng chỉ là một chút! Điều đó đủ khiến   trở nên nhút nhát thẹn thùng, nhưng cũng  ngăn  nỗi vấn vương thương nhớ,  chú nai nhỏ tinh nghịch trong tim của Ngụy Nhất cứ thúc đạp liên hồi. Trong màn đêm tĩnh mịch,  thể  rõ từng nhịp tim của Ngụy Nhất, cứ kiên trì thôi thúc, thôi thúc vì từ "cô bé", rạo rực vì câu  " gặp  về" của .
Đang trong lúc suy nghĩ m.ô.n.g lung, tiếng còi xe inh ỏi vang lên ngoài cổng tòa biệt thự. Trong đêm khuya vắng lặng, âm thanh đó  thật ngông cuồng, chẳng kiêng nể gì cả.
Ngụy Nhất sợ  phiền đến giấc mộng của cô giúp việc, vội chạy xuống lầu  khi cô  tỉnh dậy, nhanh chóng  mở cổng.
Một chiếc Porsche màu đỏ đang  đến, dường như  thể đợi  cánh cổng mở  hết  lao vọt  trong sân, lướt sát qua  Ngụy Nhất, cuộn tung bụi đất, hung hăng vô độ.
Ngụy Nhất sợ hãi vỗ vỗ ngực, nhận   đang kêu thất thanh  ghế phụ cạnh ghế lái  là chị gái  - Ngụy Trích Tiên.
Họ  về .
Đó là những  mà Ngụy Nhất  dám động chạm và cũng   giáp mặt. Một đám công tử bột, sâu mọt của xã hội! Ngụy Nhất khịt mũi coi khinh  trốn về phòng .
Một lát , từ phòng khách  lầu vọng lên những tiếng động lớn, tiếng   phóng túng, nửa  lóc nữa  nhạo,  cả tiếng bàn ghế xô . Ngụy Nhất kéo chăn lên trùm kín mặt.
"Ngụy Nhất! Ngụy Nhất! Mau  đây!", một giọng  vẻ khó chịu của đàn ông vang lên từ  lầu.
Ngụy Nhất bất đắc dĩ nhanh chóng nhảy xuống giường, thò đầu qua cửa hỏi vọng xuống : "Có chuyện gì thế ?".
Trâu Tướng Quân quát lớn: "Xuống đây!".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-3-1-nua-dem-xong-vao-khue-phong.html.]
Cặp đồng tử đen sẫm của   quắc lên  Ngụy Nhất vẫn còn chần chừ  ngây   đó,  thở phì phò đầy tức giận, bên vai trái của   là Ngụy Trích Tiên  say khướt đến nỗi  còn  gì nữa. Mỗi    nhíu đôi mày rậm  đẩy Ngụy Trích Tiên  xa  một chút, Ngụy Trích Tiên  gây chuyện đòi nép sát    hơn nữa.
"Bảo cô xuống đây!", cho dù Trâu Tướng Quân  hạ bớt giọng xuống một chút nhưng ngữ khí vẫn vô cùng bực bội.
Ngụy Nhất nghi hoặc, hỏi: "Sao thế..?"
"Không  mắt ! Lôi con đàn bà say xỉn   khỏi   !", Trâu Tướng Quân    hằn học hất cánh tay trắng nõn nà đang khoác     , "Cô  nôn khắp   !".
Điệu bộ trợn mắt lên khiến khuôn mặt u ám của Trâu Tướng Quân càng thêm trẻ con, Ngụy Nhất bất giác bật : "Ai bảo  chuốc chị  say!".
"Ai   cô  uống rượu   nổi điên như !  là đồ khùng! Mau lôi cô   !", Trâu Tướng Quân  mất hết kiên nhẫn, như sắp quẳng Ngụy Trích Tiên xuống đất. Ngụy Nhất vội vàng chạy  đỡ chị gái.
Ngụy Trích Tiên ý thức  việc đang diễn , vùng vẫy  thoát khỏi vòng tay của Ngụy Nhất, miệng  ngớt kêu gào: "Không! Không! Không  lôi  ! Tướng Quân, em yêu ... cả đời  em chỉ yêu  thôi... em   ..''. Lúc Ngụy Trích Tiên , những giọt nước mắt cũng theo  tuôn rơi từ đôi mắt vẫn nhắm chặt,  nhòe cả lớp mascara đậm  mi, bộ dạng trông thật nhếch nhác.
Ngụy Nhất  bao giờ thấy chị gái  lôi thôi như . Trong mắt cô, chị gái lúc nào cũng là đại diện của cái . Ngụy Nhất thầm nghĩ, hóa  khi   tình yêu, một  mạnh mẽ như chị gái cũng trở nên thấp hèn như , huống hồ là bản  .  bộ dạng như thế   con mắt của  ngoài thì thật mất mặt, chị gái như thế, em gái cũng cảm thấy mất tự nhiên. Ngụy Nhất  hổ liếc  Trâu Tướng Quân.
Trâu Tướng Quân trợn mắt lên, : "Đồ ngốc, cô đang nghĩ gì  hả! Mau kéo cô  !".
Ngụy Nhất đưa mắt  xung quanh một lượt,  khi  xác định rằng   đang  với  liền bĩu môi một cái với vẻ bất mãn nhưng  dám đáp trả, cố gắng dìu chị gái về phòng.
Ngụy Nhất bật điều hòa lên, giúp chị lau rửa sạch sẽ và  quần áo ngủ xong  định  về phòng . Còn  bước  hai bước, Ngụy Trích Tiên  lật  nôn thốc nôn tháo đến nỗi nước mắt nước mũi trộn lẫn với  rơi xuống. Thấy dáng vẻ mệt mỏi khó chịu của chị, Ngụy Nhất động lòng,  khi dọn dẹp sạch sẽ, cô  xuống đầu giường, nhẹ nhàng vỗ lưng chị. Cũng giống như trong ký ức, khi còn nhỏ,  vẫn trìu mến vỗ lưng, ru cô  giấc ngủ. Giống y như .
Ngụy Trích Tiên vẫn lảm nhảm gọi mãi tên của Trâu Tướng Quân, giọng  càng lúc càng trở nên yêu ớt, dần dần cũng thôi  lóc kêu gào, chìm sâu  giấc ngủ.
Ngụy Nhất nhẹ nhàng khép cửa phòng Ngụy Trích Tiên ,  xuống thấy phía   một bóng , cửa phòng khách vẫn mở, nhủ thầm chắc Trâu Tướng Quân  về .
Cô đóng cửa phòng khách   trở về phòng . Vừa bước  cửa chợt  thấy một tên con trai  trần như nhộng, nửa  quấn khăn tắm đang   giường dùng khăn bông lau khô tóc. Không những thế, cơ thể cường tráng của   khi   chiếc giường của cô khiến nó trở nên vô cùng nhỏ bé, dường như đang  oằn  chịu đựng sức nặng đó. Dù rằng   rõ mặt nhưng điệu bộ uể oải  cũng khêu gợi đến nỗi khiến    dám  trực diện.