Từ ngày  về , Thần phi nơi sáng nơi tối liên tiếp  các phi tần trong hậu cung chèn ép, toan tính.
Lý Diễn đến cung của  cũng càng ngày càng siêng năng.
Nhiều khi,  chỉ đến  một lát, cùng dùng chút cơm,  dăm ba câu chuyện.
Chuyện thị tẩm,   từng nhắc đến.
Việc , trái  khiến  thở phào một  nhẹ nhõm.
Từ  khi tỏ tường những việc   về ,  chỉ cảm thấy ghê tởm đến tận xương tủy.
Dẫu cho Lý Diễn  diện mạo tuấn mỹ  nữa,  cũng chẳng còn  thể gần gũi.
Thậm chí, đến cả việc  cùng bàn dùng bữa, cũng khiến   buồn nôn.
Mỗi khi  rời ,  đều   nội thất nôn khan một hồi.
May , những ngày tháng như thế cũng  kéo dài lâu.
Hôm , khi  đang cùng Lý Diễn dùng cơm, Tống phủ liền truyền tin tới.
Nói mẫu  của  lâm bệnh,  mời  ít đại phu, mà vẫn  thấy khởi sắc.
Ta lập tức buông đũa xuống bàn, đưa mắt cầu khẩn  Lý Diễn:
“Hoàng thượng, thần   mang theo Lục thần y  thăm mẫu  một chuyến…”
Lý Diễn  bộ lo lắng, dịu giọng đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-cong-chua-artp/chuong-17.html.]
“Hay là để trẫm cùng nàng  một chuyến?”
Trong lòng   lạnh, ngoài mặt  dịu giọng :
“Hoàng thượng  cho phép thần  xuất cung  là ân điển to lớn, thần  nào dám khiến hoàng thượng vì việc nhà thần  mà phân tâm chính vụ?”
Lý Diễn nếu thật tâm   cùng,  cần hỏi thêm lời nào?
 là kẻ giả dối đến buồn .
“Huống hồ nếu hoàng thượng cùng thần  đồng hành, thì hôm nay thần  há chẳng    hồi cung trong ngày ?”
Ta cố nén cảm giác ghê tởm,  bộ  tịch nũng nịu với .
Vịt Bay Lạc Bầy
“Phụ  và  trưởng thần  đều đang nơi biên cương, nay mẫu  bệnh trọng, thần  chỉ mong  ở cạnh bà vài ngày.”
Lý Diễn khẽ , :
“Thôi ,   thì trẫm cũng  ép nàng nữa.”
Hắn tựa hồ nghĩ đến điều gì,   tiếp:
“Mẫu  nàng bệnh tình như thế,  cứ để Lục thần y lưu  đó chăm sóc. Thái hậu gần đây cũng  chuyển biến ,  cần nàng  hồi cung nữa.”
Ta hiểu rõ, Lý Diễn là sợ Lục thần y còn ở trong cung, sẽ khiến  khác phát giác  thể Thần phi kỳ thực  hề  bệnh.
   vạch trần, chỉ thuận theo ý  mà đáp lời.
Hắn   hề  , mẫu  của , kỳ thực   vô sự.