Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ta chậm rãi  xuống, khẽ :
“Biết rõ thứ dược  là bệ hạ hao tâm tổn trí mới sai  điều chế, cuối cùng   chính tay thần  đưa  miệng sủng phi mà bệ hạ thương yêu nhất… Bệ hạ còn thấy vui chăng?”
Lý Diễn giận dữ   chằm chằm:
“Tống Ngọc, ngươi  từ khi nào?”
Hắn dường như nghĩ đến điều gì, giọng trầm thấp:
“Ngươi hạ độc trẫm ?”
“ thế.” Ta mỉm , “Ngươi còn    nhỉ? Lục thần y chính là   ruột của .”
Ta  chỉ tay về phía bụng , nhẹ giọng :
“Phu thê một thể,  vay  trả mới  lẽ.”
Lý Diễn hiểu  hàm ý trong lời  .
Vịt Bay Lạc Bầy
Sắc mặt  lập tức tái xanh, cơ mặt giật giật, nhưng  chẳng thể  chi  .
“Ngươi  , chẳng lẽ  sợ trẫm tru di cửu tộc nhà ngươi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-cong-chua-artp/chuong-26.html.]
Ta   thì  nhịn  , giọng điệu mang chút giễu cợt:
“Lý Diễn,  ngờ  ngày ngươi cũng ngây thơ như thế.”
Ánh mắt  bình thản mà  :
“Chẳng lẽ bệ hạ thật nghĩ rằng  sẽ   chút chuẩn  nào ?”
Quân lính trong cung,  sớm   âm thầm  bằng quân của Tống gia.
Phải,  sẽ cùng phụ  và  trưởng tạo phản.
Ấy là con đường sống duy nhất của nhà Tống .
Ta từng nghĩ, g.i.ế.c Lý Diễn  xưng  Thái hậu, buông rèm nhiếp chính.
 Lý Diễn còn dè chừng Tống gia, tân đế thì ? Hắn liệu  dung tha?
Đã … thì hãy để giang sơn  đổi họ thành Tống  thôi.
Sau bài học đẫm m.á.u từ Lý Diễn,   hiểu : vận mệnh,  tự  nắm lấy.
Ta  còn  ký thác hy vọng nơi bất kỳ ai nữa — dù đó  là con trai của Lý Diễn,  bất cứ ai trong dòng dõi .