Việt quý phi,    phụ hoàng quên bẵng ,   lưng phụ hoàng ,   với ánh mắt  thiện cảm, hàm răng nghiến chặt như  vỡ vụn.
Phụ hoàng càng coi trọng , nàng càng đố kỵ.
Nàng ghen với  nữ nhân trong cung, và cả những đứa con họ sinh .
 cuối cùng, đời nàng cũng chỉ uổng phí mà thôi. Một nữ nhân ngu xuẩn.
Mà kẻ ngu xuẩn , giờ phút  vẫn đang phạm sai lầm:
“Bệ hạ,   thể bỏ qua như . Chắc chắn sẽ  phương thuốc chữa khỏi. Hay là thần  tới Thái y viện mời  tới xem thử?”
Ta bình thản thêm một câu:
“Sau  nhi thần  tìm Thái y viện, mời Đoan thái y xem qua. Đoan thái y  vì khi đó chữa trị  kịp thời, để quá lâu, nên   thể vãn hồi.”
Chuyện hôm nay, ca ca  đoán   thể xảy  bất cứ lúc nào, nên  chuẩn  sẵn đối sách.
Đoan thái y là  thanh liêm chính trực, là  phụ hoàng tin tưởng.
Còn vì  ông  chịu giúp   dối? Tất nhiên là vì, dù chính trực đến mấy, con  cũng  nợ nần với con cái, mà … chỉ là từng giúp ông  khai thông một chút.
Phụ hoàng nghi ngờ hỏi Việt quý phi:
“Linh Nguyệt   vẫn do nàng chăm sóc ? Tại   chữa trị  kịp thời?”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Sắc mặt Việt quý phi lập tức trắng bệch:
“Thần  tưởng chỉ là cảm lạnh bình thường, liền sai  bốc mấy thang thuốc cho Linh Nguyệt. Sau thấy con bé  khá hơn, nghĩ là  còn gì nghiêm trọng nên  mời thái y tới khám.”
Nói đến đây, sắc mặt phụ hoàng   khó coi:
“Một công chúa  bệnh mà chỉ tùy tiện bốc mấy thang thuốc, ngay cả thái y cũng  mời, để đến mức cả đời  thể sinh con… Nàng chính là như  mà chăm sóc công chúa của trẫm ?!”
Việt quý phi “bịch” một tiếng quỳ xuống, túm lấy ống quần phụ hoàng, run rẩy  lóc:
“Thần  thật sự  cố ý, chỉ là nhất thời sơ suất thôi mà!”
Thật chướng mắt.
Phụ hoàng sẽ  thích loại nữ nhân hạ  như thế.
Nàng càng cầu xin, phụ hoàng càng lạnh nhạt, cuối cùng hất chân một cái, gạt nàng :
“Quý phi, cứ ở yên trong Vạn Hoa cung mà sám hối,   việc gì thì đừng  ngoài nữa.”
Nói xong, phụ hoàng  hiệu cho  cùng rời .
Trước khi  xuất cung, phụ hoàng gọi  :
“Linh Nguyệt, trẫm   với con,  giao con cho   xứng. Nên trẫm hứa cho con một nguyện vọng, bất kể tương lai con  gì, trẫm cũng sẽ cho.”
Nếu phụ hoàng   thực sự  gì… chắc chắn sẽ rút  lời .
 
7.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-cong-chua-dac-biet-yeu-thich-quyen-luc/5.html.]
Vừa trở về phủ công chúa, việc đầu tiên   chính là  hết những chuyện xảy  hôm nay lên giấy để báo cho ca ca.
Nét mực  giấy còn  khô, ca ca    hành xử quá lạnh lùng. Tuy việc giáng chức đại hoàng  và giam lỏng Việt quý phi đều là quyết định của phụ hoàng, nhưng   lạnh lùng  , để mặc  khác rơi  cảnh khốn cùng mà  hề động lòng. Phụ hoàng tuy ngoài miệng  , nhưng trong lòng tất sẽ cảm thấy  quá vô tình.
Ca ca  vô tình thì  , nhưng tuyệt đối  thể để  khác  .
Vì  mấy ngày , ca ca nhập cung, lấy cớ  rằng hôm  thấy phụ hoàng đang trong cơn giận nên  dám  Việt quý phi cầu xin, nay nghĩ phụ hoàng hẳn  nguôi ngoai, nên xin  tha cho Việt quý phi, dù  cũng là tình  con.
Phụ hoàng  vui, khen ca ca  tình nghĩa. Nhân cơ hội đó,  tha cho Việt quý phi, quan hệ hai  chẳng mấy chốc   trở về như .
Quả nhiên ca ca đoán  sai, phụ hoàng vẫn để tâm tới Việt quý phi,  đó chẳng qua chỉ là  cho  một lời giải thích mà thôi.
Ta hỏi ca ca thật sự định bỏ qua cho Việt quý phi , ca ca    sẽ còn nhiều cơ hội,  diệt một Việt quý phi đối với chúng  chẳng qua chỉ là chuyện trong chớp mắt. Còn bây giờ,   điều  lợi nhất cho chúng   .
Cũng nhờ chuyện , phụ hoàng càng thêm trọng dụng .
Không, là càng thêm trọng dụng ca ca.
Gần như ngày nào  cũng triệu ca ca  cung bàn việc quốc gia, còn thường xuyên hơn cả triệu những hoàng tử khác.
Từ xây dựng công trình phòng thủ đến bố trí thuế má, từ kế hoạch phòng lũ đến chuyện dân sinh vụn vặt, việc gì phụ hoàng cũng bàn bạc với ca ca.
Ca ca  từng khiến phụ hoàng thất vọng, câu nào đáp cũng đúng trọng tâm, lời nào cũng đáng giá ngàn vàng.
Chỉ dùng  thể của một nữ nhân,  mà  thể lên triều nghị chính, khiến văn võ bá quan đều  theo, một lời   là   đồng thuận, phá vỡ quy củ hậu cung   can dự triều chính.
Nếu ca ca còn sống,   thể của riêng , thì cảnh tượng  sẽ huy hoàng tới mức nào?
Ta  dám nghĩ sâu, bởi càng nghĩ, thì nỗi tiếc nuối chồng chất  càng vây chặt lấy  và  .
Cả đời , ca ca chỉ  thể cùng  đồng sinh.
Chúng   dám  thiết với ai,  hầu bên cạnh ba tháng  một , càng đừng  tới việc nuôi ám vệ  tâm phúc, vì   cận quá dễ phát hiện bí mật của chúng .
Nếu bí mật   vạch trần, bọn họ nhất định sẽ    quỷ thần nhập , là điềm .
Có lẽ… sẽ đem  thiêu chết.
Vì  ca ca nhắc   nên quá gần gũi với Bùi Thanh Viễn, bởi rõ ràng    tình ý với .
Ta   , mà ca ca thì phân tích  .
Nghe  Bùi lão tướng quân  già,  lui về, giờ  còn Bùi tiểu tướng quân nữa, mà chỉ còn một Bùi tướng quân.
Nhờ công lao thời gian , giờ  cũng là nhân vật nổi bật nhất kinh thành. Người   mối cho  thì chen chúc tới mức sắp phá cả cửa phủ,  mà  đều đuổi hết, mặc kệ là tiểu thư thế gia  tiểu thư danh môn,  đều  gặp.
Tới mức  cha  tức đến mức  tới phủ  uống  giải sầu.
Những chuyện phía , đều là do lão tướng quân Bùi Hồng Ý oán giận kể với .
Vì từng  chút giao tình khi còn ở quân doanh,  tiếp kiến ông.
Ta khẽ nhấp một ngụm , chậm rãi :
“Lão tướng quân, ngài  với  những điều … hẳn là  chỉ để tới đây oán thán thôi chứ?”