8.
Lão già gượng  nịnh nọt:
“Chẳng   nghĩ trưởng công chúa quen  rộng, nếu  thể giới thiệu cho nhi tử của  một mối nhân duyên  thì còn gì bằng. Ta tuyệt đối tin tưởng mắt   của trưởng công chúa!”
Thì  là .
Ta đặt chén  xuống, bình thản :
“Hắn thích , mà ngươi  bảo  giới thiệu mối cho , chẳng  là   dập tắt cái ý niệm  với  ?”
Sắc mặt lão già lập tức biến đổi, quỳ sụp xuống:
“Lão thần  dám!”
Ta đỡ ông  dậy:
“Đứng lên . Ta   thẳng thì chứng tỏ   để ý. Ngươi cũng chỉ là vì  mà khổ tâm,  hiểu .”
“Đa tạ trưởng công chúa thông cảm. Thằng nhóc  cứng đầu, còn  cả đời  cưới thê. Nhà  chỉ  mỗi , thực sự khiến   còn cách nào khác.”
Ta thở dài:
“Ngày mai bảo  tới gặp .”
Lão tướng quân  “bịch” một tiếng quỳ xuống:
“Đa tạ trưởng công chúa!”
Tiễn Bùi lão tướng quân xong,  bàn bạc với ca ca xem ai sẽ ứng phó Bùi Thanh Viễn ngày mai.
Xét thấy   là chuyện tình cảm, để một nam nhân như ca ca  chuyện với một nam nhân khác cũng  phần  tiện, nên quyết định để  xử lý.
Ca ca dặn  dặn ,   để cảm xúc chi phối.
Ta hiểu rõ. Bao công sức chúng  bỏ  bấy lâu nay, là để một ngày nào đó  thể   đỉnh cao quyền lực,  ai sánh kịp, chứ   vì sa  lưới tình mà công dã tràng, hủy cả đời , cũng hủy cả đời ca ca.
Bùi Thanh Viễn hôm  quả nhiên tới như hẹn:
“Gia phụ hôm qua nhiều lời quấy rầy, hôm nay thần đến để  ông  tạ .”
“Không . Lão tướng quân chỉ   giúp ngươi tìm một mối , cũng chẳng  chuyện gì lớn.”
“Nếu trưởng công chúa  giới thiệu thì thôi . Hiện tại thần   ý định , chỉ  cả đời tận trung vì nước.”
“Vậy còn với , ngươi  ý gì ?”
Không khí như đông cứng . Bùi Thanh Viễn ấp úng   nên lời, nhưng thái độ   rõ tất cả.
Ta  dậy, bước đến  mặt , cúi , một tay chống lên lưng ghế phía , vây  trong vòng tay , đối mặt trực tiếp để  cảm nhận rõ áp lực của :
“Bùi Thanh Viễn,  cho rõ. Cả đời   nhất định sẽ   đỉnh cao quyền lực, trọn đời ở bên quyền lực. Thứ gọi là tình yêu, trong mắt  chỉ là chướng ngại cản đường.”
“Còn ngươi… chỉ đang lãng phí thời gian của .”
Ánh mắt  thoáng mơ hồ,   trở nên kiên định như lúc chúng  mới gặp:
“Nếu quyền lực là điều trưởng công chúa mong ,  thì thần nguyện trở thành bậc thang để trưởng công chúa bước lên đỉnh cao quyền lực.”
Ta  hiểu:
“Ngươi   để  gì? Ta  thể cho ngươi bất kỳ danh phận nào. Cho dù ở bên , ngươi cũng chỉ  lợi dụng,  đùa bỡn, và khi hết giá trị sẽ  đá   thương tiếc.”
Hắn vẫn kiên định:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-cong-chua-dac-biet-yeu-thich-quyen-luc/6.html.]
“Vậy thì hãy để thần  lợi dụng,  đùa bỡn, cuối cùng  đá . Dù như thế… vẫn hơn là ở nơi  thể chạm tới trưởng công chúa, mà đêm đêm trằn trọc  ngủ .”
Tên  rốt cuộc  hiểu  đang  gì ?
Nếu Bùi lão tướng quân  thấy, chắc sẽ tức đến ngất xỉu.
    là , nên  buông tay, lùi nửa bước, bật  thành tiếng:
“Vậy thì  sẽ như ngươi mong .”
9.
Bùi Thanh Viễn cam tâm tình nguyện  quân cờ của ,   điều khiển. Đổi , mỗi tháng  sẽ cùng  dùng bữa một .
Món giao dịch   đáng, ngay cả ca ca,  khi suy nghĩ kỹ cũng đồng ý.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Bởi vì Bùi Thanh Viễn hữu dụng, trong tay nắm trọng binh, là trụ cột quốc gia, quan trọng nhất là sẽ   bất kỳ hành động vượt lễ nghi nào.
Ngay cả ca ca cũng  thể hòa hợp mà  việc với .
Có lúc  cũng  hiểu, rốt cuộc  thấy gì ở . Bao nhiêu giai nhân tuyệt sắc  đều  cần,  cứ  đến chỗ  tự tìm khổ, mà còn cam chịu  oán  hối.
Ca ca bảo, đôi khi chỉ một  thoáng thấy kinh tâm động phách cũng đủ để  rối loạn lòng , ám ảnh cả đời.
  và   đầu gặp  là ở chiến trường, chẳng lẽ   thích dáng vẻ  cầm đao g.i.ế.c địch?
Bùi tướng quân quả thật là  khác thường.
Trên triều thì sóng yên biển lặng,  triều thì sóng ngầm cuộn trào. Ai ai cũng nghĩ Bùi Thanh Viễn  từng  về phe nào,  ngờ   là  của . Cảm giác quyền lực  trong tay quả thực khiến   nghiện.
Nhị hoàng  tưởng rằng đại hoàng   xong đời, ngôi thái tử sẽ rơi  tay , đúng là nực . Dựa  cái thứ ngu xuẩn  mà cũng mơ  thái tử?
Tứ hoàng  thì tính tình nhu nhược,  vụ đại hoàng , hễ thấy  là  vòng đường mà tránh.
Ngũ hoàng  là con của một nữ nhân do ngoại tộc tiến cống, tuyệt đối  thể thừa kế đế vị.
Chỉ  lục hoàng ,  đang quỳ  mặt  lúc , mới xem   chút thú vị.
Sau khi tan triều trở về,  phát hiện    đợi  phủ  từ lâu.
Thân hình gầy yếu như bèo trôi,  dùng mũi giày nâng cằm  lên. Khuôn mặt cũng khá tuấn tú, trong mắt   dã tâm, là một mầm mống . Mẫu  , Hiền phi, mất năm ngoái, một   ở trong cung cũng coi như vô cùng cô độc.
Lúc ,  quỳ  mặt , chịu đựng sự nhục nhã  ban, nhưng vẫn  đổi câu :
“Xin tam hoàng tỷ thương xót. Nếu tam hoàng tỷ  thể giúp  lên ngôi thái tử,  nguyện trả bất cứ giá nào, cả đời chỉ  lệnh tam hoàng tỷ!”
“Ta chỉ là một công chúa,   thể giúp  thành thái tử?”
Hắn cúi mắt  đất:
“Với sự trọng dụng của phụ hoàng dành cho tam hoàng tỷ, ngôi thái tử mà   sự ủng hộ của tam hoàng tỷ, thì  ai  thể  vững .”
Quả là một kẻ hiểu chuyện.
Tiếc rằng các hoàng  khác chẳng thông minh  như . Nhị hoàng  thì còn tự mãn, nghĩ ngôi thái tử  trong tầm tay, dám tự phụ  mặt ,  đến lúc cho  nếm mùi thất bại.
Còn lục hoàng   mắt,  chẳng mấy tin tưởng. Chỉ là  cần  giúp  thành công, còn  cần   con d.a.o trong tay , đôi bên cùng  lợi.
Ta mỉm  đỡ  dậy:
“Lục hoàng  mau  lên, đất lạnh đấy. Ngày mai hãy chờ ngoài điện của phụ hoàng. Về  thì tìm hiểu kỹ động tĩnh của đám dân tị nạn ở phương Nam gần đây.”
Hắn khom  hành lễ:
“Đa tạ tam hoàng tỷ!”