Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 764
    Cập nhật lúc: 2025-10-13 03:11:52
    Lượt xem: 7 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
    Cập nhật lúc: 2025-10-13 03:11:52
    Lượt xem: 7 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
“Tuyệt đau.” Phùng Vận lắc đầu, giọng ôn hòa mà mỉm , “Người xem, đường để tâm thì sẽ trừng phạt. Ta đây chính là gặt lấy hậu quả đó.”
Nguyên Thượng Ất nhíu c.h.ặ.t mày, ngẩng đầu sang Phù Dương Cửu.
“Phù Dương y quan, nghiêm trọng ?”
Phù Dương Cửu liếc Diêu đại phu.
Y và Diêu đại phu đến cùng lúc, lúc Diêu đại phu xắn tay áo chuẩn xem chân cho Phùng Vận, y cũng tiện tay nữa.
“Bệ hạ đừng lo.” Phù Dương Cửu mỉm , chọn một câu mà ở dùng cũng để an ủi tiểu hoàng đế.
“Vương phi là phúc, át quý nhân phù trợ, , ạ.”
Bùi Quyết liếc y một cái.
Phù Dương Cửu liền thấy sống lưng lạnh toát, hiểu rốt c.uộc chọc giận vị Điện hạ Ung Hoài Vương ở chỗ nào, ánh mắt như đ.â.m xuyên y .
Diêu Nho kiểm tra thương thế cho Phùng Vận, bảo mang tới một chiếc ghế tròn đặt giường, hiệu nàng duỗi chân đặt lên đó.
“May mà tổn thương đến xương, sẽ giúp nương tử xoa bóp chườm nóng, chắc gì đáng ngại. gân mạch dãn, hồi phục như cũ cũng cần ít ngày, nương tử sẽ chịu chút khổ.”
Nghe Diêu Nho , Phùng Vận nhíu mày, chút hối hận.
Nàng còn bao việc xong…
Ôn Hành Tố thấy vẻ bối rối mặt nàng, liền áy náy :
“Tại , nếu xem trạch thì chẳng xảy chuyện .”
Thao Dang
Phùng Vận bật , “Rõ ràng là hứng lên dẫn xem… Đại mai còn dậy sớm, mau về nghỉ , .”
Ôn Hành Tố mím môi.
Hắn ở , tự tay chăm sóc nàng.
Giống như khi còn nhỏ, lúc nàng thương, ở bên cạnh, cận nhất, chỉ .
nay khác xưa…
“Được.” Ôn Hành Tố đáp khẽ, sang hành lễ cáo từ với tiểu Hoàng đế cùng những trong phòng, chậm rãi rời .
Bùi Quyết ngẩng đầu, theo bóng lưng u tịch .
Phùng Vận sang với Nguyên Thượng Ất: “Trễ , A Nguyên cũng nên về nghỉ thôi, đừng để Lâm nữ sử chờ.”
Nguyên Thượng Ất mím môi.
Cậu ở .
chạm ánh mắt Bùi Quyết, liền cụp đầu, ngại ngần rút lui.
c.uối cùng, ngoan ngoãn gật cái đầu nhỏ, dậy theo Đổng Bách về Dưỡng Tâm trai.
Phù Dương Cửu đợi đến khi Diêu Nho xử lý xong thương thế cho Phùng Vận, cũng định lén chuồn , chẳng ngờ bước cửa, Bùi Quyết theo .
“Trời đất ạ! Ngươi tiếng động thế, định hù c.h.ế.t ?”
Phù Dương Cửu lên giọng , một tay đập n.g.ự.c, trừng .
Bùi Quyết lạnh lùng liếc: “Lại đây.”
Hắn đến mái hiên hành lang, thẳng , hình cao lớn, khí thế lạnh lùng.
Phù Dương Cửu mím môi, chậm chạp bước đến, khẽ : “Giữa đêm khuya, ngươi tìm để chuyện riêng ?”
Bùi Quyết : “Thuốc ngươi chuẩn ?”
~~~~~~~~
Bùi Quyết: Thuốc của ?
Phùng Vận: Ngủ ngon nhé!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-764.html.]
~~~~~~~~
422- Chuyện phu thê trong đêm.
Phù Dương Cửu chợt nhớ đang ở Hoa Khê dạo gần đây, liền nheo mắt gian, vẻ mặt đầy ý tứ, “Sớm chuẩn cho ngươi , đợi chút.”
Y về chỗ ở trong Dưỡng Tâm trai, khi trở thì tay cầm một túi gấm xanh, đưa cho Bùi Quyết, nụ càng thêm mờ ám.
“Từ từ mà dùng, đủ thì đến tìm .”
Bùi Quyết mở túi, bên trong chỉ hai lọ Châu Mị Ngọc Hộ, ngoài chẳng gì khác.
Hắn khẽ cau mày, giọng thoáng mất kiên nhẫn:
“Thuốc của ?”
Phù Dương Cửu thoáng ngẩn , ngước mắt từ xuống, “Ngươi t.h.u.ố.c gì? Khó chịu ở ?”
Bùi Quyết đổi sắc mặt, chỉ liếc một cái. Chính ánh khiến Phù Dương Cửu bừng tỉnh. Hắn đến thứ t.h.u.ố.c trị chứng dương táo.
Phù Dương Cửu ngạc nhiên thật sự.
“Ngươi dừng t.h.u.ố.c một thời gian vẫn , còn dùng ? Thuốc nào cũng độc, sẵn cách tự nhiên mà dùng, tìm gì?”
Trước đây y từng rõ với Bùi Quyết, cách nhất là tìm vài nữ nhân, vấn đề đều sẽ tự giải quyết. Bùi Quyết chẳng nỡ để Phùng Thập Nhị nương chịu khổ, thỉnh thoảng vẫn uống thuốc, dù liều lượng giảm dần, đến giờ cũng gần như ngưng hẳn…
“Đừng nhảm.” Bùi Quyết lạnh giọng, chìa tay , “Đưa đây.”
Phù Dương Cửu khựng , “Ta tưởng ngươi cần nữa, kịp chuẩn . Ngươi chờ hai ngày… hoặc kê tạm một phương, ngươi dùng ?”
Bùi Quyết : “Không cần. Hai ngày nữa đưa .”
Hắn gật đầu, cáo từ rời .
Phù Dương Cửu theo bóng lưng cao ráo vững chãi , bỗng nhiên trong đầu bừng sáng, nghi hoặc đều tan biến.
Phùng Thập Nhị nương trẹo chân, là đau lòng nương tử nên mới cần t.h.u.ố.c ?
Y lắc đầu, bật , “Bùi Vọng Chi ơi là Bùi Vọng Chi, ngươi cũng ngày hôm nay ha! Hừ!”
…
Khi Bùi Quyết phòng, Phùng Vận đang giường gỗ, bôi kem dưỡng da mặt. Hoàn nhi bưng gương đồng, Bội nhi cầm khay, Tiểu Mãn canh cho họ động chân đau của nàng, lảnh lót khen:
“Dung mạo của nương tử thật , lông mày , miệng , cả mũi và tai cũng đều hết!”
Phùng Vận nàng khen đến nỗi bật ngừng.
“Bảo ai cũng thích lời dễ , đây tự nhiên thấy miệng ngươi khéo quá, e rằng đến lúc gả thôi.”
Hoàn nhi và Bội nhi đều cúi đầu khúc khích, khay son phấn rung lên khẽ khàng.
Còn Tiểu Mãn thì đỏ bừng cả mặt.
Trong phòng, vẫn thường trêu chọc nàng , mà Tiểu Mãn tính rộng rãi, chẳng khi nào để bụng, thành quen.
Phùng Vận nheo mắt thoa nốt lớp phấn trán, mở mắt liền bắt gặp Bùi Quyết đang ở cửa.
Nàng thoáng ngẩn , hiệu cho mấy nha lui , mỉm với :
“Đại vương rửa mặt nghỉ sớm .”
Bùi Quyết xuống bên mép giường, tay khẽ đặt lên cổ chân nàng, thấy nàng rụt vì bản năng, giọng trầm xuống:
“Đừng sợ, xoa cho nàng.”
Phùng Vận sợ, mà là phản xạ tự nhiên của cơ thể đối với chỗ thương.
                                Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu. 
                                Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.
                            
