Ngày thứ hai thành ,  vội vã dậy sớm  bếp giúp đỡ, sợ  trưởng tẩu kiếm chuyện.
 
Vì Tô gia  thuê mấy  hầu, việc nhà phần lớn đều do nữ quyến lo liệu.
 
Nương  tuy cho  hai nha  hồi môn, nhưng  cũng  tiện  yên   gì cả.
 
Khi  đến bếp,  phát hiện phần lớn công việc    xong xuôi.
 
Đại tẩu Lý Thị đang dùng tạp dề lau mồ hôi.
 
Thấy  vội vàng chạy đến, nàng  sững sờ một chút, : “Đệ , …   ăn gì? Nói cho ,   cho !”
 
Ta: “…”
 
Sao  khác với những gì  nghĩ .
 
Một trong hai nha  của , Nguyệt Tú, khẽ  cợt : “Còn  ‘’ ư? Ở   cái con bé nhà quê thế , thật buồn !”
 
Ta trừng mắt  Nguyệt Tú một cái thật mạnh: “Câm miệng!”
 
Nhìn mâm cơm đầy ắp trong bếp,  kinh ngạc hỏi: “Đại tẩu, tẩu dậy từ bao giờ ? Có thể  nhiều cơm thế  ư?”
 
Đây là phần ăn cho hơn mười  mà!
 
Đại tẩu khiêm tốn xua tay: “À,  hửng sáng  dậy , cũng chẳng  gì, ngày   ở trong núi còn dậy sớm hơn nữa.”
 
Là  ư.
 
Ta tán thưởng : “Tẩu thật sự là  chăm chỉ,  để  giúp tẩu bưng  ngoài nhé.”
 
Đại tẩu  một cách chân thật với : “Được thôi!”
3
 
Đây là  đầu tiên cả nhà quây quần bên  ăn sáng,  cảm thấy  câu nệ.
 
Tổ phụ của phu quân  bảy mươi tuổi, trông khá uy nghiêm.
 
“Được , dùng bữa .”
 
Tổ phụ   lệnh,   mới khẽ khàng ăn uống.
 
Ta cúi đầu, phát hiện bát canh mì của  nổi lên một miếng thịt mỡ to đùng, trắng nhỡn, ngấy mỡ.
 
Ngày xưa ở nhà,  chỉ thích ăn thịt cá, thịt tôm, tuyệt nhiên  ăn thịt mỡ.
 
Vừa thấy miếng thịt ,  dày   cuộn lên.
 
Thế nhưng  lén  hiệu cho phu quân,    hề  .
 
Chắc là do nhiều năm “ăn  , ngủ  nghỉ”, nên lúc dùng bữa   chuyên tâm.
 
Đang lúc phiền não, đại tẩu bỗng nhiên chỉ  miếng thịt mỡ trong bát , yếu ớt hỏi:
 
“Đệ , miếng   còn ăn ? Không ăn thì cho  !”
 
Nàng  đang giúp  giải vây ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-tau-cua-ta/chuong-2.html.]
Ta cảm kích  đại tẩu một cái: “Ưm, cho tẩu đó.”
 
Đại tẩu cúi đầu gắp miếng thịt .
 
 cùng lúc đó,  cũng thấy Tô đại lang rõ ràng lộ  ánh mắt và biểu cảm khinh bỉ.
 
Xem ,   mấy  lòng với đại tẩu.
4
 
Trở về phòng, Nguyệt Tú chống nạnh  :
 
“Cái Lý Thị  thật là, dám lấy đũa gắp thịt trong bát tiểu thư, thật   quy củ gì cả.”
 
Nha  khác là Nguyệt Quế : “Có lẽ nàng  thích ăn mỡ đấy! Chẳng  đại thiếu gia cũng  ghét bỏ nàng  !”
 
Ta đang định quát mắng thì  lúc phu quân bước ,  với :
 
“Đại tẩu   tuy   quy củ, nhưng tâm địa , nương tử đừng chấp nhất.”
 
Làm    thể chấp nhất ,  nãy nàng  rõ ràng  giúp  mà.
 
Ta nghiêm túc : “Đại tẩu là   ,   thích nàng.”
 
Đợi phu quân  ,  liền nghiêm khắc trách mắng hai nha .
 
“Để   thấy các ngươi   đại tẩu một câu nữa,  sẽ cho các ngươi về Nghiêm gia!”
Thật sự,   ngờ đại tẩu  là   như .
 
Đến ngày thứ ba,  cũng lợi dụng lúc trời tờ mờ sáng mà thức dậy.
 
Hôm qua   quan sát  đại khái nếp sống của Tô gia.
 
Ba bữa mỗi ngày, giặt giũ nấu cơm, vá víu, quét dọn sân vườn, tất cả đều do đại tẩu, bà mẫu và hai lão ma ma bận rộn.
 
Lão thái gia buổi sáng còn thích ăn mì cán tay, bánh bao và cháo gạo, đều là những món ăn  tốn công.
 
Đại tẩu  chăm chỉ, cả ngày đều bận rộn xoay như chong chóng.
 
Vì   gả đến, tự nhiên cũng  góp một phần sức lực.
 
Khi đến bếp,  sai Nguyệt Tú nhóm lửa, Nguyệt Quế quét sân, còn  thì hỏi đại tẩu   thể  gì khác.
 
Đại tẩu  quanh: “Đệ , ngày thường ở nhà  quen  việc gì?”
 
Ta: “…”
 
Trong khuê phòng,  chẳng quen việc gì cả.
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Thấy vẻ mặt ngượng ngùng của , đại tẩu : “À,  đừng cắt rau, dễ cắt  tay,  là   nhào bột .”
 
“Được.”
 
Nhào bột cũng chẳng dễ dàng gì.
 
Dù    một  món mì tinh xảo và món ăn nhỏ, nhưng  bao giờ nhào cả một chậu bột lớn như ,  vài cái  mệt đến thở hổn hển.
 
Đại tẩu thấy , vội vàng đến đỡ chậu bột: “Đệ , việc nhào bột nặng nhọc thế  cứ để  ,   sức lực   chỗ dùng mà,  đến phòng nương nghỉ ngơi một lát, giúp nương tính toán sổ sách gì đó .”
 
Lòng  ấm áp, khẽ : “Đại tẩu, cảm ơn tẩu.”