Đại tẩu nhe răng : “Có gì ,  là tiểu thư khuê các,  sách  chữ, việc chân tay vốn  hợp với ,   nghỉ .”
 
   định  về.
 
Ta xoay   đến  cánh cửa, cầm lấy cái chổi: “Đại tẩu,  là  quét dọn sân !”
 
Đại tẩu ngớ   ,  : “Được thôi!”
5
 
Gả  Tô gia hơn một tháng,  dần dần thích nghi với cuộc sống ở nhà chồng.
 
Ngày thường phu quân và Tô đại lang đều  đến thư viện  sách, bà mẫu sẽ cùng chúng   việc nhà.
 
Đại tẩu  một đứa con trai năm tuổi tên Tử Thông và một đứa con gái bốn tuổi tên Lan Tỷ.
 
Khi   việc gì,  thường giúp trông Lan Tỷ, dạy con bé nhận mặt chữ, hát đồng dao.
 
Đại tẩu tuy  sức lực, nhưng chỉ  vá víu đơn giản,   thêu thùa may vá,  liền dạy nàng  cách  những bộ quần áo tinh xảo hơn.
 
Có  đại ca mặc bộ quần áo mới do đại tẩu , hiếm hoi lắm mới khen nàng  một câu.
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Đại tẩu vui vẻ khen : “Muội tử! Không ,  ,  thật sự quá thông minh!”
 
Ta : “Tẩu mới thông minh, dạy một hai  là   .”
 
Tô đại lang đối với đại tẩu… thật sự   chút nào.
 
Hắn tự xưng là phong lưu tài tử, nhưng  cưới một nữ nhân nông thôn  xí,   chữ, cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
 
Ở nhà,   châm chọc thì cũng mắng nhiếc đại tẩu, khiến nàng  càng ngày càng tự ti, suốt ngày rụt rè,    .
 
Cùng là phận nữ nhân,    đại tẩu  sống dễ chịu hơn.
 
Khi trời ngày càng ấm lên, một ngày nọ phu quân về nhà  muộn.
 
Khi  giặt áo ngoài của ,  phát hiện  đó  mùi dầu dưỡng tóc hoa hồng rẻ tiền.
 
Chàng  học ở thư viện,   dính  mùi hương như ?
 
Rõ ràng là mùi của nữ nhân khi ở gần mới !
 
Hai ngày   như .
 
Ta hỏi mùi hương đó từ  , phu quân ấp úng né tránh.
 
Điều  càng khiến  nghi ngờ, liền sai nha  hồi môn  trấn  hỏi thăm.
 
Người đó về báo ,  trấn   mở một tửu quán mới, bà chủ tửu quán nhan sắc  tồi,   phong tình, các học tử trong thư viện đều thích đến đó uống vài chén.
 
Thấy  trầm ngâm, Nguyệt Tú sốt ruột : “Gia…  lẽ   bên ngoài?”
 
Nguyệt Quế cũng : “Người  thường  hoa nhà chẳng thơm bằng hoa dại! Vợ chẳng bằng ,  chẳng bằng vụng trộm!”
 
Lần đầu tiên  gặp chuyện thế , cũng  chút hoảng loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-tau-cua-ta/chuong-3.html.]
 
Đang lúc lo lắng,  để ý, đại tẩu  biến mất.
 
Người  ?
 
Một lát , đại tẩu tức giận chạy về: “Đệ , cán bột  cầm sẵn , chúng   đánh  với tiện nhân đó thôi!”
 
Ta: “!”
 
Nguyệt Tú : “! Đi hỏi cho  lẽ!”
 
Nguyệt Quế cũng : “Phải đó, hù dọa một trận nàng  mới  sợ!”
 
Ta  khỏi mỉm , chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.
 
Ta   ơn đại tẩu  thể vô điều kiện  về phía .
 
Ở Tô gia,  chỉ  thiết nhất với phu quân.
 
 nếu ngay cả  cũng phản bội , thì  sẽ càng cô độc  nơi nương tựa.
 
“Đại tẩu, cảm ơn tẩu, nhưng vẫn nên hỏi rõ ràng  hãy tính.”
6
 
Phu quân trở về ,  sự tra hỏi của ,  chuyện cuối cùng cũng sáng tỏ.
 
Hóa  Chân Phu tử ở thư viện của phu quân   lòng bà chủ tửu quán, nhờ phu quân  mặt truyền tin.
 
Khi phu quân đưa tin, bà chủ tửu quán trêu đùa  một chút, nên mới  mùi hương vương vấn.
 
“Nương tử, nàng tuyệt đối  tin ! Nàng và   thành ,  tuyệt đối sẽ   những chuyện như thế !” Phu quân liên tục vái  .
 
Ngày hôm ,  sai   hỏi thăm  nữa, quả nhiên   tin đồn về Chân Phu tử và bà chủ tửu quán.
 
Hóa  là hú vía một trận!
 
Đại tẩu áy náy : “May mà     , suýt nữa thì gây họa!”
 
“Đệ , vẫn là   học vấn  bản lĩnh thì , đại ca  cứ luôn   cái gì cũng   !”
 
Ta lắc đầu, : “Đại tẩu, tẩu đừng tự ti, tẩu  , tẩu  cần cù  tháo vát, mạnh hơn  nhiều.”
Đại tẩu chỉ là ít kiến thức,   tâm địa đơn thuần, nên xử lý vấn đề khá đơn giản trực tiếp.
 
Ta tin rằng,   nàng  sẽ trưởng thành, trở thành một phiên bản nàng    hơn!
 
Đại tẩu ngượng ngùng : “Ta    như  !”
 
Bà mẫu thấy chị em dâu chúng  hòa thuận,  tủm tỉm : “Cả hai con đều ! Tô gia chúng   thể cưới  hai con, đúng là chuyện đại hỷ!”
 
Nói xong, bà dặn dò đại tẩu: “Nói mấy  , đừng  ‘’ (俺) nữa,   ‘’ (我)!”
 
(俺 :  đây. 我: )
 
Đại tẩu  tủm tỉm : “Con   nương, con, con  !”