lúc , Nguyệt Tú bỗng nhiên từ bên ngoài lảo đảo chạy , quỳ xuống  chân   lóc:
 
“Cầu tiểu thư tác thành!”
9
 
Tô đại lang thấy Nguyệt Tú, thương xót kéo nàng  : “Làm gì ? Coi chừng  hỏng  thể!”
 
Nguyệt Tú  thút thít : “Tiểu thư, ngàn sai vạn sai đều là  của nô tỳ! Nô tỳ đối với đại gia là chân tình, cầu tiểu thư cho nô tỳ ở , nô tỳ   nhất định sẽ  trâu  ngựa, hầu hạ đại gia và đại nãi nãi thật  ~”
 
Những lời    thật thâm tình thấu đáo, Tô đại lang mặt đầy cảm động.
 
“Nguyệt Tú  của  ~”
 
“Đại gia ~”
 
Gian phu dâm phụ, thật sự là  còn mắt mũi nào để !
 
Nguyệt Tú xưa nay vẫn luôn  mắt  tay, trong đầu  là những thứ vô dụng, chỉ  chút thông minh vặt đều dùng  những con đường sai trái!
 
Suốt một năm qua,  cũng cảm thấy nha đầu  tuổi tác càng lớn, tâm tư càng nhiều, e rằng  giữ  nữa .
 
Ta  ám chỉ với nàng , nếu  gả chồng,   thể về Nghiêm gia cầu xin nương tìm một quản sự tuổi tác tương đương, hoặc là trả   khế cho nàng  về nhà, để gia đình nàng  lo liệu hôn sự.
 
Thế nhưng nàng  cả hai đều  , luôn  ở trong phủ  sống những ngày tháng an nhàn.
 
Nếu  để nàng  bước chân  cửa, đại tẩu   tuyệt đối   ngày tháng  !
 
Gia phong của Tô gia cũng sẽ ngày càng tồi tệ!
 
Ta lạnh lùng liếc Nguyệt Tú một cái, : “Ở đây   phần cho ngươi ! Cút  ngoài!”
 
Nguyệt Tú tủi  cúi đầu: “Tiểu thư ~ tỳ tử…”
 
Tô đại lang che chở Nguyệt Tú: “Nguyệt Tú là  của ,   cũng là trưởng bối của ! Đệ  đừng quá ngang ngược!”
 
Cho dù  nạp Nguyệt Tú, nàng  cũng   trưởng bối của  chứ?!
 
Sớm  Tô gia  một đứa con trai hỗn láo như ,    nên gả !
 
Phu quân  , nhíu mày : “Đại ca, cẩn trọng lời !”
 
Tô đại lang  vui : “Sao! Nhị  cưới  thiên kim tiểu thư,  việc đều thuận lợi,  ngay cả nạp một nha  cũng   ?! Ông trời ơi,  thật quá bất công !”
 
Nói xong  ôm chặt Nguyệt Tú: “Tú nhi ~  sẽ  để nàng rời xa  !”
 
“Đại gia ~~~”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/truong-tau-cua-ta/chuong-5.html.]
 
Ta thực sự  thể chịu đựng thêm nữa, vốn     chuyện trở nên khó coi như .
 
 vì cặp gian phu dâm phụ   chút kiêng dè, thì cũng  cho chúng chút màu sắc.
 
Ta  với Nguyệt Quế: “Đi gọi Tôn nha bà ở Phố Đông đến đây.”
 
Ngày  chính Tôn nha bà  bán Nguyệt Tú  nhà , bây giờ để Tôn nha bà bán nàng  , cũng coi như  đầu  cuối.
 
Nguyệt Tú lúc  mới sợ hãi, bi thương kêu lên: “Tiểu thư, đừng mà, tiểu thư, tỳ tử sai ! Đừng mà!”
 
Tô đại lang giận dữ trừng mắt   : “Có  ở đây, xem ai dám bán nàng!!”
 
Ta thật  : “Ngươi là cái thá gì chứ!”
 
Còn  ngươi ở đây!
 
 lúc , bỗng nhiên  một giọng  già nua truyền : “Tất cả câm miệng cho !”
10
 
Cuối cùng, vẫn là Tô tổ phụ  mặt chủ trì đại cục.
 
Ông hận sắt  thành thép mà  quanh một lượt, trầm giọng : “Cái nhà  còn  gia quy ?! Bây giờ đây là náo loạn thành cái bộ dạng gì!”
 
Thấy tổ phụ  như , tất cả   đều  dậy,  dám thở mạnh một tiếng, ngay cả công công và bà mẫu cũng đều mang vẻ mặt áy náy.
 
Ánh mắt tổ phụ   nặng trĩu, mãi lâu  mới : “Động một chút là phát mại nô tỳ,   là việc  của gia đình tích đức.”
 
Ta khẽ : “Tôn tức phụ  ,  sẽ sai  đưa nàng  về nhà  đẻ.”
 
Về Nghiêm gia, nương  tự nhiên sẽ thu xếp nàng !
 
Tô đại lang vội vàng : “Sao ! Nguyệt Tú  thể ! Nàng  là  của con!”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 
Tổ phụ quát lớn một tiếng: “Đủ ! Vẫn  thấy đủ khó coi , còn   ầm ĩ đến tận nhà thông gia nữa ư? Ta sớm   , gia huấn Tô gia  câu danh ngôn, nam tử bốn mươi tuổi  con mới  nạp ! Nếu ngươi  hài lòng,  liền gạch tên ngươi  khỏi gia phả,  cưới mấy  thì cứ cưới !”
Trong thời đại ,   trục xuất khỏi tông tộc đều là những kẻ bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa, cơ bản  thể sống sót bên ngoài.
 
Tô đại lang giật , lúc  mới  dám lên tiếng.
 
Ta thầm  lạnh, thì   sớm   chứ gì!
 
Chẳng  vẫn là các  luôn do dự bất quyết !
 
Nói cho cùng, nếu đại tẩu cũng  nhà  đẻ hùng mạnh như , chuyện nạp    thể nào  ầm ĩ đến mức .
 
Họ chẳng  một mặt thương xót Tô đại lang vô dụng, mặt khác   đại tẩu  nuốt cục tức  .